Diêu Hỉ thấy Thái Hậu nương nương và mọi người đều đã vào noãn các, nàng mới tranh thủ thừa dịp không có ai để uốn người.
Ngực của nàng đang cực kỳ khó chịu, từ giữa trưa ngày hôm qua lúc rời giường cho tới giờ nàng vẫn phải quấn dây, ngực căng phồng giống như là càng lúc càng lớn, sợ bị phát hiện nàng chỉ có thể quấn càng ngày càng chặt hơn. Buổi tối bị Liêu Binh quấy rầy một trận như vậy, cho tới bây giờ nàng vẫn chưa có cơ hội cởi bỏ miếng vải ra để bộ ngực phình to được hít thở. Thái Hậu nương nương ra lệnh cho nàng ở đây kiểm kê đồ vật, e là nàng sẽ phải bó ngực đến buổi tối.
Thôi rồi! Diêu Hỉ đột nhiên nhớ tới, lúc nàng ở Tư Uyển Cục là ở một mình một phòng, vào phòng khóa cửa là có thể tự do thả rông, giờ ở Ninh An Cung thì không còn được như vậy. Vạn nhất có người ở cùng, chỉ lúc nào tắm nàng mới có thể gặp được đôi thỏ trắng trước ngực mình.
Trời ạ! Diêu Hỉ đau lòng sờ ngực. Nếu ngực nàng phẳng thì tốt rồi, đã bộ dạng thế này còn cần thứ đồ chơi vừa lớn vừa vô dụng để làm gì?
Vặn qua vặn lại có lẽ sẽ khiến vải quấn ngực nới lỏng ra một chút, Diêu Hỉ thấy trong điện không có người liền bắt đầu không kiêng nể gì mà uốn éo người. Vừa uốn vừa tự động não bổ BGM*: Nào thì mình cùng lắc í a í a, quên hết mọi ưu phiền í a í a, lắc lắc í a í a...
* BGM:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thai-giam-cua-yeu-hau/1815331/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.