Thái Hậu nương nương không cho phép Diêu Hỉ rời điện, vì thế liền ân chuẩn cho nàng dùng gian tịnh thất mới được sửa chửa kế bên phòng thiên điện, nơi đó ngày thường vốn nằm trong điện, là nơi dành cho các cung nữ trực đêm giải quyết "nỗi buồn". Diêu Hỉ là thái giám đầu tiên vào trong đó "giải quyết".
Diêu Hỉ hoàn toàn không cảm thấy việc mình là "người đầu tiên" có gì vinh hạnh. Khuôn mặt nàng đau khổ, vừa lê cái chân đau vừa nhanh chóng bước đến tịnh thất, tiểu thái giám phụng lệnh nhìn chằm chằm nàng đang chăm chú đi theo sau lưng.
Tịnh thất không lớn lắm, dùng bình phong ngăn cách thành hai phần. Một bên có thùng gỗ dùng để tắm rửa,một bên để mấy cái bô dùng để đi nhà xí. Không biết cái bô do không có ai dùng qua hay là không lâu trước đây đã được người khác rửa sạch, nó rất sạch sẽ. Tịnh thất cũng vô cùng sạch sẽ, bởi vì một nửa phòng là không gian tắm rửa, trong không khí có mùi hương thoang thoảng dễ chịu.
Từ ngày Diêu Hỉ vào cung, nàng chưa bao giờ được ở nơi nào thoải mái sạch sẽ như vậy.
Phòng vệ sinh mà bọn thái giám dùng luôn tràn ngập thứ mùi khó chịu. Nguyên nhân là vì thái giám giải quyết nỗi buồn rất bất tiện, vì sao lại bất tiện? Bởi vì sau khi thân thể bị động đao, đừng nói là đi bộ, ngay cả ngồi cũng thấy khó chịu, lúc đi tiểu cho dù đã ngồi xổm cũng rất dễ bị văng nước ra khắp nơi. Phòng tịnh thân của hoàng cung và chuyên gia tịnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thai-giam-cua-yeu-hau/1815336/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.