"Công công nói đúng. Cuộc đời này ai gia có một mình ngươi là đủ rồi." Vạn Tất cầm lấy bức tranh đánh đàn, cười nhìn Diêu Hỉ rồi từ từ xé bức tranh thành hai nửa. "Cho nên người khác có thể làm vì ai gia, công công cũng nên tận tâm tận lực làm vì ai gia. Đúng không?"
Đang lúc Diêu Hỉ cảm thấy rất bất lực vì sắp bị Thái Hậu nương nương vứt bỏ, bỗng nhiên lại nhìn thấy nương nương xé bức tranh thành hai nửa, tất cả những lo nghĩ bất an trong lòng đều tiêu tán.
Tiên Đế gia băng hà đã năm sáu năm, thẳng đến khi gặp được nàng Thái Hậu nương nương cũng chưa từng thu nạp ai. Hiện tại trước mắt nàng, nương nương lại chẳng thèm ngó tới công tử tuyệt sắc trong bức họa mà Khang tần nương nương dâng lên, chỉ yên lặng nhìn nàng, nói cho nàng biết cả đời này chỉ cần có nàng là đủ rồi.
Rõ ràng nương nương có vô số lựa chọn, nhưng lại chỉ cần nàng. Diêu Hỉ không khỏi suy nghĩ: Nương nương chắc chắn không chỉ thích nàng, mà còn yêu nàng nữa đúng không?
Có điều nương nương thật đúng là người không biết thẹn thùng là thứ gì! Câu nói của nương nương "chuyện người khác có thể làm nàng cũng nên làm", không phải là chuyện "yêu" thì là chuyện gì? Chuyện này cần gì phải nói ra miệng chứ! Khiến người ta thật ngượng ngùng.
Thật ra trong lòng Diêu Hỉ rất rõ ràng, trước khi nàng thẳng thắn nói ra thân phận nữ nhi của mình, nương nương cũng sẽ không thật sự làm gì nàng. Vô số lần phanh gấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thai-giam-cua-yeu-hau/1815462/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.