Diêu Hỉ đi ra ngoài truyền lời xong, liền thuận đường đi đến phòng đựng nước, xách một thùng nước về vệ sinh cá nhân cho sạch sẽ.
Nàng vệ sinh xong về tẩm điện, liền thấy các cung nữ tỷ tỷ vẫn đang hầu hạ Thái Hậu nương nương rửa mặt chải đầu, Diêu Hỉ lẳng lặng đứng bên cạnh chờ đợi, muốn chờ nương nương trang điểm xong sẽ cùng vào phòng ăn dùng bữa sáng.
Đứng một chút, nàng nhìn thấy chiếc trâm hoa trên đầu Thái Hậu nương nương bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, nàng hưng phấn nói: "Nương nương, nô tài đi ra ngoài một lát rồi lập tức quay lại."
"Đứng lại!" Vạn Tất không xoay người, nàng nhìn vẻ mặt nhảy nhót của Diêu Hỉ trong gương nói: "Nói rõ ràng ra, đi đâu? Làm gì? Phải làm trong bao lâu?" Nàng thật sự rất sợ, chỉ cần Diêu Hỉ không có ở trước mặt nàng, nàng liền sợ.
"Mùa hè đến rồi, đúng lúc hoa đã nở ở sau vườn, nô tài muốn hái một ít......" Nàng muốn hái vài bông hoa, chờ lát nữa nghe hát xong, nàng sẽ đưa hoa cho người phụ trách sân khấu kịch để tặng hoa cho idol của nàng - Đào cô nương.
Mọi người nghe hát xong sẽ thường tặng bạc, tặng trang sức vân vân, nhưng nàng chỉ là một thái giám, lấy đâu ra trang sức? Đào cô nương chỉ ở trong cung một ngày, nàng cũng không kịp tìm người may y phục mới.
Còn việc tặng bạc ư...... Trên người nàng chỉ ba tờ ngân phiếu trị giá một ngàn lượng, không phải là nàng không nỡ tặng, mà là nàng chỉ là một tiểu thái giám, tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thai-giam-cua-yeu-hau/1815484/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.