Đào Tiểu Lâm vốn cảm thấy tên thái giám này sau khi vào phòng vẫn luôn khách khách khí khí với mình, nên mới có hai phần hảo cảm. Thấy thái giám bỗng nhiên cởi xiêm y ra, đừng nói là hảo cảm, nàng chỉ cảm thấy ghê tởm vô cùng. Cho dù cuộc sống của nàng có gian nan, thì nàng cũng kiếm cơm bằng bản lĩnh, chưa bao giờ làm chuyện hạ lưu này.
"Không dám làm phiền công công!" Đào Tiểu Lâm lui ra đằng sau, thế của nàng không bằng người ta, không đến mức vạn bất đắc dĩ, nàng không muốn nháo thành
chuyện lớn. Nhưng nếu tên thái giám này lại lỗ mãng nữa, cùng lắm thì nàng bất chấp tất cả, bẩm báo ngự tiền thị vệ.
Diêu Hỉ thấy vẻ mặt của Đào cô nương hoảng sợ mà nhìn mình đang cởi y phục - cảnh tượng này dường như thật sự đáng khinh.
Sợ gây ra hiểu lầm, Diêu Hỉ vội lấy ngân phiếu ra, miết thẳng rồi tiến lên nói: "Cô nương hiểu lầm. Tại hạ đã từng bị mất ngân phiếu, sợ bước vào vết xe đổ nên mới giấu rất kỹ." Hơn nữa nàng còn bị mất 8 vạn lượng đấy! Mỗi khi nhớ tới chuyện này, nàng đều tức đến mức phun ra một ngụm máu.
Diêu Hỉ đưa ngân phiếu xong liền nhét hai ngàn lượng còn lại vào túi nhỏ, rồi nhanh chóng mặc xiêm y lại.
Đào Tiểu Lâm nhận lấy ngân phiếu, nhìn trị giá bên trên.
Một ngàn lượng!!!
"Tiểu nữ không dám nhận." Đào Tiểu Lâm sợ tới mức nhanh chóng trả lại ngân phiếu cho Diêu Hỉ. Vị công công này chỉ là một thái giám nho nhỏ, lấy đâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thai-giam-cua-yeu-hau/1815489/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.