Minh Thành Đế không thể tin được mình đã nghe thấy cái gì, hắn tức giận đến mức giơ tay lên tát cho Phùng Trân một cái tát thật mạnh, nổi giận nói: "Trong tay Mạnh Đức Lai có nhược điểm gì của ngươi? Ngươi tình nguyện tự hủy sự trong sạch của mình để hãm hại người ta, cũng không muốn nói cho trẫm?"
Đây là lần đầu tiên hắn đánh Phùng Trân. Bản thân hắn chưa từng được cảm nhận tình thương của phụ thân từ Tiên Đế gia, sau khi có hài tử, hắn muốn tận lực làm tốt vai trò của phụ thân. Tiên Đế gia làm người nghiêm khắc con cái lại nhiều, khi còn nhỏ hắn hoặc là bị ngó lơ, hoặc là bị đánh đòn hiểm, cho nên không muốn hài tử của mình phải trải qua sự thống khổ mà hắn đã trải qua, hắn đối xử với nhi tử, nữ nhi luôn luôn khoan dung từ ái.
Ai ngờ được hắn còn không bằng Tiên Đế gia. Nha đầu Phùng Trân này đã mất mẫu thân từ sớm, không có ai quản giáo mới trở nên như hiện tại.
Phùng Trân khóc sướt mướt nói: "Mạnh công công nói nếu không nghe theo hắn, thì chờ lúc nữ nhi xuất giá, Tư Lễ Giám tuyệt đối sẽ không đề cử người tốt lên. Trong số các tỷ muội của phụ hoàng đã có không ít người bị thái giám chưởng ấn của Tư Lễ Giám huỷ hoại chung thân, Trân nhi thật sự rất sợ hãi. Hơn nữa, nếu đắc tội Mạnh công công, không biết nữ nhi còn có thể sống đến ngày xuất giá hay không......"
"Làm phản!" Sự tức giận của Minh Thành Đế chuyển từ Phùng Trân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thai-giam-cua-yeu-hau/1815541/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.