Sau trung thu mấy ngày, Long Nghi liền thu dọn đồ đạc, dọn vào ở căn nhà mới mua ở ngoài cung.
Khi bước xuống xe ngựa, nàng yên lặng nhìn đại môn Diêu phủ đang đóng chặt bên phía đối diện một lát, khóe mắt thất vọng mà rũ xuống, cảm giác hưng phấn vui sướng suốt dọc đường đi đã phai nhạt hơn rất nhiều.
Nếu tính kỹ, nàng và Song Lan đã không gặp nhau mười mấy ngày rồi, nàng vốn cho rằng Song Lan sẽ thường xuyên đứng ở bên kia nhìn vọng sang động tĩnh bên này, chờ xe ngựa của nàng vừa đến, nàng ấy sẽ lập tức mở cửa chạy đến đây nghênh đón nàng. Hình ảnh này đã xuất hiện trong đầu nàng vô số lần, mỗi lần nhớ tới, nàng đều sẽ cười ngây ngô không ngừng. Kết quả xe ngựa của nàng đã đứng đó một hồi lâu, Song Lan vẫn chưa đi ra.
"Công chúa, hôm nay trời rất nóng, ngài đứng trên phố quá lâu sẽ say nắng đó ạ." Cung nữ duỗi tay dùng quạt tròn che đỉnh đầu cho Long Nghi, cẩn thận khuyên nhủ.
"Ừ." Long Nghi lại nhìn về phía đại môn Diêu phủ, nàng không tình nguyện mà bước vào tòa nhà, vừa đi vừa phân phó cung nữ: "Sai người chuẩn bị một chút quà gặp mặt. Chúng ta mới đến, không thể thiếu việc đi lại chào hỏi các hàng xóm mới." Con ngõ nhỏ nơi Diêu gia ở không sâu rộng, nhà cửa lại lớn, cả trái lẫn phải chỉ có ba tòa nhà ở gần nhau, một tòa nhà khác không có người ở, thật ra hàng xóm chỉ có nhà Diêu đại nhân mà thôi.
Trời tháng tám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thai-giam-cua-yeu-hau/305814/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.