Vào ngày hai mươi lăm tháng mười một, năm Thành Thái thứ sáu, Hình bộ Thượng thư Tề Xương Lâm đến Đại lý tự, tự thú nhận tội lỗi của mình, nói rằng vụ án mưu nghịch của Tiên Thái tử bảy năm trước là một vụ án oan.
Ngày hai mươi tám tháng mười một, Thành Thái Đế ra lệnh cho Thứ phụ Nội Các Chu Dục Thành tạm thời quản lý Hình Bộ, cùng với Đại lý tự và Đô sát viện xét xử lại vụ án mưu nghịch của Tiên Thái tử.
“Nghe nói chưa, hóa ra vụ án bảy năm trước là án oan! Ta đã nói nếu Tiên Thái tử muốn làm Hoàng Đế thì lúc Tiên Đế bị thích khách ám sát, ngài ấy đã không xông lên đỡ tên độc cho Tiên Đế! Nếu không trúng độc, thân thể của ngài ấy đâu có trở nên yếu ớt như vậy?”
“Phải đấy! Lúc đó mọi người đều đồn đại mệnh Tiên Thái tử không còn lâu, Tiên Đế vì muốn trấn an triều đình còn đích thân đón Tiên Thái tôn vào cung, tỏ lòng thiên vị phủ Thái tử. Mọi người đều nói Tiên Thái tôn được Tiên Đế bế ngồi trên long ỷ, tự tay dạy dỗ. Tuổi Tiên Đế cũng đã cao, ngôi báu sớm muộn gì cũng là của Tiên Thái tử và Tiên Thái tôn, họ mạo hiểm mưu nghịch để làm gì chứ?”
“Nghe nói là Lăng Thủ phụ đứng sau giật dây vụ án oan này, chỉ vì Tiên Thái tử có ý muốn mời Vệ Thái phó ra khỏi Thanh Châu. Lăng Duệ không được Tiên Thái tử coi trọng, lại sợ chức vị Thủ phụ của mình không giữ được, mới liều lĩnh vu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-cua-thu-phu-dai-nhan/1605340/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.