Minh Huệ Quận chúa nhìn thẳng vào Khương Lệnh, cậu đã để ý thấy.
Cậu vô thức sờ lên mặt, không biết có phải lúc nãy khi đang học sách luận với Tông Khuê ca để dính mực lên mặt không?
Đang định hỏi Tông Khuê thì thấy hắn ta bỗng chỉnh lại tay áo, tiến lên một bước, chắp tay thi lễ với hai vị cô nương.
“Khuê diện kiến Minh Huệ Quận chúa, diện kiến Tiết cô nương.”
Tuy Tông Khuê chưa bao giờ qua lại với các cô nương, nhưng hai cô nương trước mặt này, một người là Tiết Oánh của phủ Định Quốc Công, một người là nữ nhi duy nhất của Thành Vương – Minh Huệ Quận chúa.
Đều là những người thân phận tôn quý, gặp mặt mà không chào hỏi thì không được.
Minh Huệ Quận chúa và Tiết Oánh cùng đáp lễ, sau đó lập tức nghe Khương Lệnh tiến lên nói: “Tiểu sinh Khương Lệnh, diện kiến Minh Huệ Quận chúa, diện kiến Tiết cô nương.”
Minh Huệ và Tiết Oánh đều biết Khương Lê có một đệ đệ song sinh, cũng từng đến quán rượu uống vài lần, nhưng đây là lần đầu gặp Khương Lệnh, nên rất tò mò.
Minh Huệ nhìn Khương Lệnh một lúc mới nhớ ra vì sao thấy vị lang quân trẻ tuổi này quen mắt, chẳng phải chính là vị lang quân mà tiểu cô cô nhìn thấy ngày Ngự Nhai Khoa Quan đấy sao?
Tuy nàng ấy không can thiệp vào chuyện tiểu cô cô nuôi nam sủng, trong lòng còn thầm có chút ghen tị.
Nhưng mà, vị lang quân này đã là đệ đệ của A Lê, thì cũng là đệ đệ của nàng ấy rồi, không thể giới thiệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-cua-thu-phu-dai-nhan/1605353/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.