Nữ nhi của hắn và A Lê nên đặt tên là gì?
Kể từ khi sống lại đến nay, vị Trạng nguyên vẫn luôn bày mưu tính kế, cẩn trọng từng bước, nhưng lần này lại bối rối hiếm thấy.
Kiếp trước, hắn và A Lê đã xa cách nhau hơn mười năm. Trong những giấc mơ đêm khuya, hắn chỉ nghĩ về những kỷ niệm của họ.
Mùa xuân năm ngoái, khi được sống lại, gặp lại cô nương mà hắn ngày đêm nhớ nhung, hắn chỉ muốn cho nàng một cuộc sống bình yên, tràn đầy yêu thương.
Chuyện khác hắn chưa từng nghĩ đến.
Giờ đây, sau khi đến phủ Định Quốc Công, biết được a tỷ muốn sinh con, tiểu nương tử cũng bắt đầu nghĩ về đứa con của hai người.
Hoắc Giác nhìn khuôn mặt tươi cười như hoa của Khương Lê, trái tim bỗng mềm nhũn.
Sinh một bé gái giống A Lê, ngày ngày gọi “cha cha”, dường như cũng không phải là điều tồi.
Nhưng tuổi nàng còn nhỏ, hơn nữa, năm nay chắc chắn sẽ có nhiều biến cố, thực sự không phải là lúc sinh con.
Hoắc Giác véo nhẹ ngón tay mềm mại của tiểu nương tử, thuận theo lời nàng: “A Lê thích nhũ danh nào?”
“Ta chưa nghĩ ra. Chàng học rộng, chàng nghĩ cho ta một cái tên vừa hay vừa dễ nhớ đi.”
Khương Lê ngước mi mắt lên, lại nói: “Trước đây ở thành Đồng An, ta thường nghe các cụ già ở phố Chu Phúc nói trẻ con bát tự nhẹ, phải đặt tên xấu mới dễ nuôi. Nhưng những cái tên xấu đó không phải Chiêu Đệ thì cũng là Cẩu Thặng, ta nghe chẳng thấy hay chút nào.”
Nói đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-cua-thu-phu-dai-nhan/1605387/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.