Mùng sáu tháng năm, ngày đầu tiên qua tiết Đoan Ngọ, Hoắc Giác chính thức nhậm chức tại Đô sát viện.
Nửa đêm Khương Lê đã thức dậy, muốn tự tay thay y phục cho hắn.
Những việc thế này xưa nay Hoắc Giác đều tự mình làm lấy, chưa bao giờ để nàng hầu hạ. Nhưng hôm nay nàng lại nổi hứng, nhất định muốn giúp hắn mặc quan phục, hắn cũng đành chiều theo ý nàng.
Hoắc Giác giờ là Giám sát Ngự sử chính Lục phẩm, quan phục là trường bào màu xanh nhạt, trước ngực và sau lưng thêu hình chim hạc bằng chỉ vàng và chỉ ngũ sắc.
Khương Lê mặc quan phục chỉnh tề cho hắn, cài đai lưng bằng bạc, rồi kiễng chân đội mũ ô sa lên đầu hắn.
Thân hình hắn cao lớn, gầy mà thẳng, lại thêm dung mạo tuấn tú, khoác lên mình quan phục càng toát lên vẻ uy nghiêm chính trực, khí chất tựa trúc tựa tùng càng thêm phần rắn rỏi.
Khương Lê lùi lại một bước, ngước mắt nhìn hắn, ánh mắt tràn đầy ý cười, tựa như đang nói: Hoắc Giác, chàng thật tuấn tú.
Hoắc Giác chỉnh lại mũ ô sa, cúi xuống hôn nhẹ lên má nàng, nói: “Ta đi vào triều, tan chầu sẽ về ngay. Nàng ngủ thêm chút nữa, trời sáng rồi hãy đến quán rượu. Khi đến đó, nhớ dẫn theo mấy người Vân Chu, Tố Tùng. Nếu gặp chuyện gì không giải quyết được, cứ bảo Hà Ninh đến tìm ta.”
Khương Lê hiểu hắn lo lắng khi quán rượu khai trương sẽ có người gây rắc rối, bèn gật đầu mỉm cười: “Ta biết rồi, đi đâu cũng sẽ mang theo họ. Chàng yên tâm, trị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-cua-thu-phu-dai-nhan/1605397/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.