Đám cưới của Thẩm Chiêu và Mẫn Dục Hàn được hai nhà Mẫn – Thẩm bỏ ra số tiền khổng lồ để cùng nhau tổ chức, quy mô cực kỳ long trọng, hầu hết các gia tộc danh giá ở Kinh thành đều được mời tham dự.
Mẫn gia vốn là một trong những hào môn đứng đầu ở Kinh thành, nhưng trước nay vẫn luôn giữ lối sống khiêm tốn, kín tiếng. Vì vậy, mọi người đều không khỏi tò mò về vị tiểu thư nhà họ Thẩm – người sẽ trở thành nữ chủ nhân tương lai của Mẫn gia, nên mới nô nức đến dự tiệc, chỉ để xem rốt cuộc là nhân vật thế nào mà có thể chiếm được tình cảm sâu đậm của người cầm quyền Mẫn gia.
Nửa năm sau, Thẩm Mộ và Cố Thanh Y cũng đi đăng ký kết hôn, rồi tổ chức hôn lễ.
Hai năm sau.
Trong phòng bệnh, tiếng khóc của trẻ sơ sinh hòa lẫn cùng tiếng cười vui vẻ của người lớn.
Trong lồng ấp, đứa bé khóc mãi không ngừng. Tần Nhược Đường thử dỗ dành nhưng vẫn không có tác dụng.
Thẩm Chiêu dựa sát vào bên cạnh lồng ấp, nhẹ nhàng vỗ vỗ lên tấm kính:
“Em bé ngoan, đừng khóc nữa nhé.”
Nào ngờ bé con nghe thấy tiếng của Thẩm Chiêu thì chẳng những không khóc nữa mà còn nhoẻn miệng cười với cô.
Thẩm Chiêu thấy vậy, vui vẻ ngẩng lên nhìn Mẫn Dục Hàn bên cạnh, giọng khẽ khàng:
“Chồng à, em bé không khóc nữa rồi nè.”
Trên giường bệnh, Cố Thanh Y yếu ớt tựa vào gối, sắc mặt vẫn còn nhợt nhạt.
Thấy con đã yên, chân mày vốn đang nhíu chặt của cô mới dần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-ngoan-ngoan-bao-phu-thai-phi-duong/2877980/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.