Editor: Linh Ngọc
Sau khi nằm trong chăn suốt hai tiếng đồng hồ, cuối cùng Trình Chi Ngôn cũng cho phép Tiểu Thỏ rời giường.
Đến khi rửa mặt và ăn sáng xong.
Tiểu Thỏ mong chờ theo sát phía sau Chu Nguyệt, không nói lời nào.
Chu Nguyệt xoay người lại, có chút buồn cười nhìn cô, ngồi xổm người xuống hỏi: "Tiểu Thỏ, con đi sau lưng bác suốt có chuyện gì muốn nói với bác sao?"
"Vâng..." Tiểu Thỏ thật thà gật đầu nói: "Bác gái, con có thể.... Có thể trang điểm không?"
"Trang điểm?" Chu Nguyệt sửng sốt một chút, lập tức buồn cười nói: " Con vẫn còn bé, trang điểm để làm gì?"
"Hôm nay ba con trở về...." Tiểu Thỏ có chút thẹn thùng nói.
" A... Là vì muốn cho ba xem à." Chu Nguyệt hiểu rõ thì gật đầu, nắm tay Tiểu Thỏ đi lên trên lầu vừa đi vừa nói: "Được, bác trang điểm đẹp cho con."
Trình Chi Ngôn còn đang ngồi trước bàn ăn cơm nghe vậy ngẩng đầu lên, nhìn bóng dáng nhỏ bé của Tiểu Thỏ đi theo phía sau mẹ mình, không biết nói gì bèn lắc đầu
Mười mấy mấy phút đồng hồ sau, Tiểu Thỏ vui mừng ra khỏi phòng ngủ của Chu Nguyệt.
Chu Nguyệt không chỉ bôi cho Tiểu Thỏ một lớp phấn, còn chấm một nốt hồng vào giữa trán cho cô, sau đó lấy từ trong tủ ta một đóa hoa lớn đỏ thẫm cài trên mái tóc Tiểu Thỏ.
Hơn nữa hôm nay Tiểu Thỏ mặc một bộ quần áo đỏ thẫm, nhìn như vậy, cô bé giống như bé gái trong tranh tết vui mừng.
Trình Chi Ngôn nhìn thấy Tiểu Thỏ hóa trang như vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc-hac/2111066/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.