Editor: Quỳnh Nguyễn
Rất không dễ dàng chờ cô thu tay đi trở về, Trình Chi Ngôn đang chuẩn bị an tâm đi ngủ mùi thơm nhàn nhạt chuyên thuộc về cô vậy mà nháy mắt nhích lại gần.
Ngay sau đó hai cái tay mềm mại để lên ngực của anh, anh hơi chút kinh ngạc, đôi mắt vừa mới mở trên cánh môi liền truyền đến một trận cảm giác mềm mại.
Mang theo nhàn nhạt vị ngọt hoa quả là hương vị anh quen thuộc.
Trình Chi Ngôn theo bản năng đưa tay bắt lấy cánh tay Tiểu Thỏ, đôi mắt nhìn cô hỏi: "Em làm gì?"
"Ách...Em..." Tiểu Thỏ sửng sốt một chút, không nghĩ tới nhẹ nhàng hôn một cái vậy mà làm Trình Chi Ngôn thức dậy.
" Không phải nói em nằm không nên lộn xộn sao?" Trong thanh âm Trình Chi Ngôn mang theo một chút trầm trầm khàn hướng tới Tiểu Thỏ chất vấn nói.
" Liền hôn anh một cái, có cái quan hệ gì..." Tiểu Thỏ bĩu môi, cảm thấy ngữ khí Trình Chi Ngôn nghe qua thật hung dữ.
" Hôn anh một cái có cái quan hệ gì?" Đôi mắt Trình Chi Ngôn hơi hơi híp híp, rung động trong lòng kia thật lâu không có tán đi, "Em có biết em làm ngươi như vậy có bao nhiêu nguy hiểm hay không?"
" Này có cái gì nguy hiểm, từ nhỏ đến lớn em không phải vẫn hôn anh như vậy sao." Tiểu Thỏ có chút không phục trợn to mắt nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Lại nói, anh không có đè em, không có làm đau em, chỗ nào nguy hiểm!"
"..."
Sau một lúc lâu Trình Chi Ngôn không nói gì, nắm cánh tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc-hac/2111207/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.