Editor: Quỳnh Nguyễn
" Nhưng mà thầy giáo Trình, thầy là dạy vật lý?" Tiếu Hàm quay đầu lại nhìn Trình Chi Ngôn sắc mặt không vui ngồi ở đối diện Tiểu Thỏ, chần chờ một phen, sau đó đưa ra nghi ngờ chính mình.
"Dạy vật lý lại làm sao vậy??"
" Có lẽ dạy vật lý, không thích hợp dạy toán học??"
"Là sao, ý của cậu là cậu dạy tốt hơn so với tôi?" Trình Chi Ngôn lạnh lùng cười, đôi mắt hơi hơi híp híp, nhìn Tiếu Hàm trước mặt.
"Có lẽ em ta giúp Tiểu Thỏ học bổ túc một phen mà nói, thành tích toán học của cô có thể nâng cao a??"
" Lần này em ấy chỉ là sơ ý mà thôi, cũng không phải sẽ không làm." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt hướng tới Tiếu Hàm nói một câu.
"..."
Tiếu Hàm nghe Trình Chi Ngôn nói, trầm mặc chốc lát, sau đó nâng đôi mắt sáng ngời lên, thẳng tắp nhìn Trình Chi Ngôn, cực kỳ trực tiếp hỏi: "Thầy giáo Trình có địch ý với em?"
"Không có."
"Vậy vì sao đối với em đề xuất trợ giúp Tiểu Thỏ học bổ túc toán học thầy vẫn từ chối a? Mà cho dù học bổ túc hiệu quả là có hay không có hiệu quả, đối với cô mà nói, đây đều là chuyện trăm lợi mà không có một hại a." Tiếu Hàm vẻ mặt nghi hoặc nhìn Trình Chi Ngôn hỏi.
"Cậu cho rằng, thân là Tiểu Thỏ....Anh trai, thân là gia trưởng của cô, tôi yên lòng để cho một nam sinh thích cô hơn nữa có ý định theo đuổi cô vội tới dạy cô học bổ túc, sau đó thừa dịp học bổ túc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc-hac/2111695/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.