Gã đàn ông mặt mày dữ tợn có biệt danh 'tay đấm' nhìn chằm chằm vào cánh cửa, rồi lại cúi đầu liếc sang gã đàn ông đang khúm núm đứng trước mặt. Không nói không rằng, hắn túm lấy cổ áo gã, nhấc bổng cả người lên như xách một con gà con.
“Mày dám giỡn mặt ông à?”
Gã kia bị xách lên, tứ chi mềm nhũn rũ xuống, mặt trắng bệch, như thể sắp ngất.
“Em đâu dám!” Hắn hoảng hốt phân trần, “Anh nhìn đi, lão Tam suýt nữa bị cô ta đá đứt *****. Em tưởng cô ta định bỏ trốn thật nên mới la lên chứ, ai ngờ đâu cô ta hoảng quá lại quay đầu chạy thẳng vào trong phòng!”
Tay đấm: “……”
Nơi này mỗi năm tiếp nhận không dưới trăm “hàng” mới: đủ cả già trẻ, nam nữ. Chỉ cần ông chủ lên tiếng, không có ai mà bọn họ không lôi về được.
Có đến 99% là tự nguyện bước vào, nhưng khi nhận ra mình đã vào nhầm chỗ, không ít người bắt đầu manh nha ý định trốn thoát hay cầu cứu. Chính vì thế mà bọn họ phải bố trí “tay đấm” túc trực, để ai dám có động thái bỏ trốn, nhẹ thì ăn một trận đòn hiểm, nặng thì đi đời.
Tổ chức này từ trước đến nay chưa bao giờ nương tay chỉ vì “hàng” có giá trị. Trong mắt bọn họ, những kẻ không biết nghe lời chẳng khác gì chó mèo: không cần nuôi, tốt nhất là bóp chết cho nhanh gọn. Đó cũng là lý do tại sao một người “cao to” như Lục Thính An, dù nhìn bề ngoài giống phụ nữ, lại chỉ bị giao cho hai tên còi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/2787090/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.