Minh Duy tán thành :
- Mình nghĩ Thành Vũ nói đúng đó! Chuyện đó hay bị mọi ng` dị nghị lắm. Đối với bọn mình thì ko sao nhưng ng` khác e sẽ nghĩ khác… Nói chung mình nên giữ bí mật!
- Thôi! Gọi thêm món ji` ngon nghe bà kon! Hơi đói rùi đó…
- OK!
Cả bọn gật gù… Gọi thêm món ăn… Bàn tán xôn xao chuyện của hắn và bữa nào rủ đi chơi típ…
Còn bé thì đang… ghen!!!! Gừ.. Cái tên chết tiệt Kỳ Phong dám làm thế với boy friend của bé àh! Dám giành với bổn cô nương…. >”
Cả bọn ngồi chơi cho đến khi trời về chiều, lũ lượt kéo nhau về để chuẩn bị đi làm ở quán…
Trong giờ làm…
- Thành Vũ , mày chuẩn bị ji` cho tiết mục văn nghệ 2 lớp mình chưa!? – Vũ Doanh hỏi.
- Tao nghĩ chắc mình lên hát đi… Diễn kịch ko nổi đâu! lại rắc rối nữa…
- Ok! Tùy mày thui… Mày hát chính nhé, còn bé hát song ca với mày…. Bọn tao đệm cho..
- Chút bàn với bọn kia lun thể!!!
- Thành Vũ ơi! Bàn số 7 gọi món kìa… Ra ghi đi….
Hắn gọi to :
- Ra ngay! Ra ngay!
Cả 2 lao vào công việc, quần quật với cả bọn cho đến tối, cả nhóm họp lại :
- Bọn mình sẽ hát trong ngày diễn văn nghệ này… Mọi ng` nghĩ sao!?
Đại Thành gật đầu :
- Ok thui! Dù sao như vậy cho chắc ăn và nhanh gọn nữa… Tui mún đi chơi trong ngày đó..
- Uhm! Vậy cậu chia sao đây Thành Vũ… – Nguyệt Trân hỏi.
- You bít hát hok!?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thu-lanh-lung-va-hoang-tu-nu-cuoi/1109748/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.