Cả bọn ngớ ra :
_Vậy còn bé thì sao!???
Hắn cươì nưả miệng, kéo cả lũ đi ko trả lơì……
Tại 1 quán nước…..
Kỳ Phong thả phịch ng’ trên bàn, ng’ đau tê vì bị dần nãy giờ , cảm giác kinh dị vẫn còn… Hix!
“Chưa thấy đưá con gái nào quái nhân như cô ta, sao mình lại ngu ngốc đến nỗi dẫn cô ta đi chơi nhỉ??? Típ con gái này mà Thành Vũ cũng để ý đc, coi như số cô ta may mắn. Về chắc tĩnh dưỡng cả tháng wa”… >”
Bé nhịp nhịp tay lên bàn, nhìn nó :
_Đang nguyền rủa tui ảh???
Kỳ Phong ngồi bật dậy, giả vờ ngơ ngơ :
_Đâu… Ko có… Đừng nghĩ tui là ng’ như thế??? Ng’ như tui… ko bao giờ nghĩ xấu ai cả??
Bé cười mỉa 1 bên miệng :
_Ko nghĩ xấu nhưng nguyền rảu thì có chứ nhỉ???
“Khỉ thật sao con nhỏ này bít hay thế nhỉ!??? Mắt nhìn y như là bít het61 tâm can ng’ khác vậy!??? ”
_Ko có đâu! Gọi ji’ uống đi, tui khác roài…..
Nó chưa kịp gọi thì chị tiếp viên đã bưng 1 khay đồ uống và bánh ngọt lại bàn nó, đưa cho bé , chị mỉm cười :
_Đồ của em đây!!!
Bé nhận khay đồ ăn , gật đầu :
_Cảm ơn chị!!! – Và nhấm nháp ăn ngon lành để mặc tên kia trố mắt ngạc nhiên.
_Nãy giờ cậu có gọi đâu sao bây giờ chị đó lại tự mang đồ ăn đến hay vậy!?
Bé lạnh lùng nói y như đã bít trước :
_Khỏi cần gọi cũng có ng’ tự gọi cho tui mà…. Mà cậu gọi đồ ăn đi chứ!?? Hay mún
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thu-lanh-lung-va-hoang-tu-nu-cuoi/1109749/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.