Chu Hoành Viễn chưa từng nghĩ Trình Dục sẽ đồng ý, lẽ ra anh phải từ chối, phải quở trách, phải thấy phản cảm, phải trốn tránh... Chu Hoành Viễn tưởng tượng rất nhiều, đủ loại kết cục, hình thức và cả tình huống, nhưng lại không hề nghĩ rằng Trình Dục sẽ đồng ý với hắn một cách dễ dàng đến vậy.
Chu Hoành Viễn ôm chặt Trình Dục vào lòng, sau đó vùi đầu vào hõm vai anh, hít hà hương sữa tắm dễ chịu trên người Trình Dục. Lúc này đây hắn thật sự quá hạnh phúc, lâng lâng như thể Phạm Tiến trúng cử[1], nhưng mấy phút sau lại chợt thấy sợ hãi, hắn sợ Trình Dục chỉ nhất thời mềm lòng, càng sợ hơn khi Trình Dục chỉ bốc đồng trong phút chốc, mai sau nghĩ lại sẽ thấy hối hận. Giọng Chu Hoành Viễn không còn vững vàng, thậm chí hơi run rẩy, hỏi, "Chú, chú nghĩ kỹ chưa?"
[1] Phạm Tiến trúng cử ( 范进中举 ) là một tình tiết trong tiểu thuyết châm biếm tên "Nho lâm ngoại sử" của nhà văn Ngô Kính thời nhà Thanh. Câu chuyện kể về nhân vật Phạm Tiến, sau khi đỗ cử nhân trong kỳ thi hương đã vui mừng đến phát điên. (Nguồn: Baidu) Trình Dục thấy buồn cười, anh vuốt tóc Chu Hoành Viễn, "Rồi, nghĩ kỹ rồi." Nhất thời, Chu Hoành Viễn lại không dám tin, hắn nhẹ nhàng buông vai Trình Dục ra, ngắm nghía vẻ ngoài tuấn tú của người trước mặt, há to miệng không ra lời. Ngôn từ nông cạn, không thể diễn tả được một phần triệu của niềm hạnh phúc, mà đằng sau hạnh phúc ngập tràn còn có vô vàn hoang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thuc-thuc-chu-nho-uc-hoa/2785085/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.