Ngày hôm ấy, Chu Hoành Viễn đã bắn ở trong tay Trình Dục. Không những thế, hắn còn đổi đủ kiểu trêu đùa Trình Dục, cuối cùng khiến Trình Dục nóng ran lên, bên dưới của anh rốt cục cũng có phản ứng, tình trong như đã mặt ngoài còn e mà b ắn ra tay Chu Hoành Viễn.
Xong việc, tay của cả hai đều ẩm ướt, nóng hổi, rồi nhanh chóng trở nên nhớp nháp. Trình Dục lấy hai tờ khăn giấy lau tay, nhưng quá lười động đậy, chỉ nằm trên giường với đầu óc trống rỗng.
Mặc dù không làm đến bước cuối cùng, nhưng cả hai đều thấy yên tâm hơn nhiều. Dường như vết rạn nứt trong mối quan hệ của bọn họ được thu hẹp lại mấy phần. Họ đều biết rằng, sự chờ đợi là có ý nghĩa.
Sinh nhật của Chu Hoành Viễn rơi vào đúng ngày Đông chí, trùng hợp vào ngày này thành phố J cũng có tuyết rơi. Hôm đó, Trình Dục không có tiết buổi chiều nên anh tranh thủ về nhà sớm, mua sẵn thịt dê để về gói sủi sủi cảo cho Chu Hoành Viễn ăn.
Ở thành phố J, ngày Đông chí nhất định phải ăn một bữa sủi cảo nóng hầm hập, chuẩn nhất là sủi cảo nhân thịt dê, khi ăn sẽ thấy ấm hết lòng mề, cực kỳ phù hợp với kiểu thời tiết này. Hơn nữa, hôm nay còn là sinh nhật Chu Hoành Viễn.
Đông chí năm ngoái rơi ngay vào ngày làm việc, khi đó Chu Hoành Viễn vẫn chưa từ chức ở Vạn Thanh, một mình thê lương ở Bắc Kinh, đừng nói đến việc ăn một nồi sủi cảo nóng hôi hổi, ngay cả tiền mừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thuc-thuc-chu-nho-uc-hoa/2785091/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.