11,
Tôi đuổi anh trai đi, lặng lẽ trở về nhà.
Đầu tiên, tôi áp tai vào cửa lắng nghe động tĩnh bên trong.
Nghe được một vài tiếng nhạc cổ điển du dương phát ra.
Tôi nhìn đồng hồ, lúc nãy Lục Ngôn nhờ anh trai tôi giữ chân tôi đến tầm 6h, còn mười phút nữa, tôi về sớm hơn một chút có sao không nhỉ?
Mặc kệ mặc kệ, không nghĩ nữa, tôi lấy chìa khoá ra mở cửa.
“Tốt nhất là để yên ở đấy cho tôi, đừng có mà nghịch lung tung!”
Đây là lần đầu tiên tôi thấy Lục Ngôn tức giận như vậy, xảy ra chuyện gì thế?
Lục Ngôn tức giận tắt điện thoại, trong tay vẫn cầm bơm bóng bay, trong phòng có rất nhiều bóng bay màu hồng, rất lãng mạn.
“Toi rồi, không đủ thời gian.”
Anh ném mấy quả bóng bay sang một bên, ngẩn người: “Vợ nhỏ, sao em về sớm thế? Anh…”
“Đây là cái gì?”
Tôi thấy trên tường có treo một tấm vải.
Lục Ngôn đi tới, tự nhiên nắm lấy tay tôi: “Em kéo xuống nhìn xem.”
Tôi đưa tay kéo nhẹ một cái…
Khi tấm vải màu hồng rơi xuống, dòng chữ “Thật xin lỗi” được dán trên đó hiện ra trước mắt tôi.
Lục Ngôn lại xin lỗi tôi một lần nữa.
“Cho anh một cơ hội được không?”
Hình như anh ấy nghĩ tôi không muốn nói chuyện với anh là vì buổi hẹn hò hôm đó, anh ấy không nghĩ đến lý do thật sự là bởi vì anh ấy có 20 người yêu cũ.
Trong không khí có mùi thức ăn ngào ngạt bay ra.
Tôi nói sang chuyện khác.
“Anh nấu cái gì à?”
“Ừa, sườn xào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-to-tong-cua-sep/593186/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.