Phẫu thuật liên tục ba tiếng đồng hồ.
Vân Thanh tập trung vào việc cầm máu cho Tần Quân Thành, truyền máu và khâu vết thương.
Mọi công đoạn đều đích thân thực hiện, tỉ mỉ và hoàn hảo đến không chê vào đâu được.
Thật ra trước đây cô không giòi phẫu thuật, nhưng kẻ từ lần phẫu thuật cuối cùng cho Tần Quân Thành, cô đã trờ nên rất thành thạo điều khiển dao mố… Dường như cơ bắp có trí nhớ, chúng biết cách xừ lý vết thương…
Lúc bỏ dao phẫu thuật xuống, Vân Thanh gần như gục ngã, nhưng lại cảm thấy nhẹ nhõm.
“Vân tiều thư…” Lôi Đình canh giữ một bên nãy giờ, im lặng như không khí, người đàn ông kiên nghị vạm vỡ, vẻ mặt nghiêm túc cùng lo lắng “Lão gia ông ấy…”
Vân Thanh tháo khẩu trang ra “Cứu được rồi.”
Giọng điệu của cô bình tĩnh, nhưng lại có một cảm giác an tâm.
Lôi Đình thở ra nhẹ nhõm.
Anh ta định cùng Tần Quân Thành rời khỏi phòng phẫu thuật, lại bị Vân Thanh ngàn lại.
“Anh Lôi xin dừng bước, tôi có chuyện muốn hỏi anh…”
Vân Thanh thò tay vào túi, chạm vào điện thoại di động của Tần Quân Thành.
Lúc cô đi vào phòng bệnh, thứ nhìn thấy đầu tiên là Tần Quân Thành nằm trong vũng máu, thứ hai là chiếc điện thoại bên cạnh Tần Quân Thành.
Xuất phát từ một loại trực giác nào đó, Vân Thanh lập tức đem điện thoại giấu trong người.
Trong lúc thay áo phẫu thuật, cô lấy điện thoại di động ra kiểm tra, tuy màn hình bị vỡ nhưng không ảnh hưởng đến máy chính.
Chì là điện thoại di động của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-to-tong-ngang-buong-cua-hoac-gia/1150018/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.