Ánh mắt Vân Thanh lạnh lùng.
Bây giờ, cô là nhân tố không an toàn nhất.
Vân Thanh an ủi chạm vào gương mặt Tiểu Bảo: “Tiểu Bảo, giờ em ngồi ngoan trên xe. Chị đi làm chút việc đã.”
Lưu Phong biết biển số xe của cô, rất nhanh sẽ tìm tới đây.
Vân Thanh lấy một món đồ nhỏ trong túi giầu vào lòng bàn tay, đẳy cửa bước xuống xe, cô để lại chìa khóa xe ở trong xe.
Sau khi xuống xe, Vân Thanh vượt qua đám đông, đi về phía trước.
Phía trước có một người đàn ông đội mũ lưỡi trai màu đen, khi cúi đầu đi vội vàng ngang qua Vân Thanh, không cẩn thận va vào vai cô.
“Xin lỗi …” Người đàn ông ngập ngừng nói lời xin lỗi, giọng nói trầm thấp vang lên.
Ánh mắt Vân Thanh hiện lên tia lạnh lùng khó mà nhận ra.
Khi hai người đi qua nhau, cô bất chợt quay người lại nhấn vai người đàn ông.
Vân Thanh lạnh lùng nói: “Anh định nhổ tóc tôi làm gì?”
Khi câu nói này cất lên, cô cảm nhận được tay người đàn ông đang siết chặt lại.
Lúc sau, anh ta đẩy tay Vân Thanh ra, quay đầu bỏ chạy.
“Đứng lại!” Vân Thanh nghiêm giọng nói, định đuổi theo.
Nhưng người đàn ông cỏ động tác nhanh nhẹn, vừa chạy vừa né, cách Vân Thanh ngày càng xa, lúc ẩn lúc hiện trong đám đông.
“Phu nhân!” Lưu Phong lúc đó đã tìm tới nơi.
Vân Thanh vượt qua người anh, chỉ buông lại một câu: “Đừng đế tên đội mũ lưỡi trai kia chạy mất!”
Lưu Phong ngay lập tức bố trí người xung quanh chặn lại.
5 phút sau, Vân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-to-tong-ngang-buong-cua-hoac-gia/1150066/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.