Hoắc Cảnh Thâm vô tư vuốt ve sợi dây đỏ buộc trên cồ tay mình, khẽ liếc nhìn Tiêu Dao Tử, thản nhiên nói: “ông và ông ấy vốn không phải bạn cũ, mà là kẻ thù.”
Hoi thố’ Tiêu Dao Tử như nghẹn lại trong cổ họng, không lên cũng không xuống.
Khuôn mặt già nua của ông ta tối sầm lại, ông ta ngừng giả vờ và tỏ rõ thái độ.
“Nếu cậu là con trai của Bạc Viêm Cô, tại sao lại muốn lấy tên khác tiếp cận Tiểu Vân Đóa?!” Tiêu Dao Tử đột nhiên đứng dậy, trừng mắt nhìn người đàn ông có vẻ ngoài điềm tĩnh trên ghế sô pha, “Nếu cậu dám làm hại Tiểu Vân Đóa, tôi nhắt định sẽ không tha cho cậu!”
Hoắc Cảnh Thâm không thèm nhấc mí mắt, uống một hớp nước Vân Thanh rót cho anh trước khi đi ra ngoài, sau đó chậm rãi nói: “ông tự tin quá.”
Giọng điệu cùa người đàn ông nhẹ nhàng thản nhiên, không nghe ra cảm xúc gì trong đó, nhưng cùng với khuôn mặt ấy, lại có một sự kiêu ngạo khinh thường không thể giải thích được đối với tất cả mọi người… Điều này thực sự khiến Tiêu Dao Tử có chút sợ hãi.
Ngay cả Bạc Viêm Cô khi đó cũng không có khí chất này…
Đúng là hậu sinh khả úy!
Tiêu Dao Tử chỉ cảm thấy số mệnh trêu ngươi, ông thờ dài trong lòng, rồi lại ngồi xuống, gương mặt trầm ngâm.
“Có lẽ thân phận của Vân Thanh cậu đã điều tra rõ…”
“Không.”
“Không?” Tiêu Dao Tử có chút kinh ngạc, nghi hoặc nhìn chằm chằm Hoắc Cảnh Thâm, cố gắng tìm ra manh mối trên mặt anh.
Người đàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-to-tong-ngang-buong-cua-hoac-gia/1150213/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.