“Thanh Thanh, trước đây dì Ngọc Châu đổ oan cho con, con đừng để trong lòng.
” Lý Ngọc Châu lau nước mắt đi đến bên Vân Thanh, vẻ mặt đầy xấu hồ “Cái chết của Kiều Kiều, cũng khiến ta suy nghĩ rất nhiều chuyện, tắt cả đều là báo ứng của ta, khi đó ta có lỗi với mẹ con … “
không đòi hỏi gì cả, mong con có thể tha thứ cho ta, sau này chúng ta vẫn là một gia đình … Thanh Thanh, con có thẻ cho dì Ngọc Châu một cơ hội và để ta đền bù cho con thật tốt được không?”
Nói xong, Lý Ngọc Châu lấy ra một cuốn sách cũ được bảo quản tốt từ trong cặp.
Khoảnh khắc Vân Thanh nhìn thấy cuốn sách, vẻ mặt cô trở nên hỗn loạn.
“Đây là công thức nước hoa cùa mẹ con.
Ta vẫn luôn giữ nó, bây giờ trả lại cho nguyên chủ.
” Lý Ngọc Châu đặt quyển sách vào tay Vân Thanh, ánh mắt sắc bén không chút thay đối trên mặt Vân Thanh.
Qủa nhiên, một cô gáu 20 tuổi, cho cô chút ngọt ngào cô liền thích thú.
Lý Ngọc Chảu tự hào trong lòng, vẻ mặt của bà ta trở nên chân thành hơn.
“Thanh Thanh, dì Ngọc Châu đã đặc biệt chuẩn bị một chiếc váy cho con.
Nếu con tha thứ cho dì Ngọc Châu, ngày mai hãy mặc đến tiệc đính hôn của Nghiên Thư!”
Lý Ngọc Châu cằm váy đưa cho Vân Thanh như thể dâng bảo vật.
Áo sơ mi mỏng màu xanh nước biển và váy dài vừa nhẹ nhàng vừa tao nhả, vừa mang phong cách cổ điển mà không mất đi cảm giác thiết kế,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-to-tong-ngang-buong-cua-hoac-gia/1150512/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.