“Anh Tư, con ranh câm đó dám
cắm sừng anh….
.
Em sẽ giúp
anh xử lí nỏ!” Hoắc Hy Hy nhìn thấy cảnh tượng này dản sảt vào người anh, dùng thứ đầy dặn mềm mại dụi sát vào ngực anh, giọng nhõng nhẹo, “Anh Tư, đêm nay, anh ờ lại cùng em…”
Cô ta còn chưa dứt lời, trước ngực, đột nhiên có cái gì đó vừa
lạnh vừa cứng chặn lại.
Hoắc Hy Hy cúi xuống nhìn, khi đó mặt tái mét.
Một khẩu súng lục Cottle đang chặn ở vị trí trái tim cô ta.
Hoắc Hy Hy ở trong trạng thái sợ hãi sãp chết, toàn thân cứng đờ.
“Anh Tư, anh……anh định làm gì?”
Khuôn mặt tuấn tú cùa Hoắc Cảnh Thâm từ từ tiến sát, tỏa ra sự điên cuồng khát máu.
Chỉ nghe thấy một tiếng ‘ két—’, anh ra vẻ đáng tin, thản nhiên cười: “ Không phải muốn ờ lại cùng tôi sao? Bên cạnh tôi, không thích ngủ cùng người sống.
”
Tên điên này! Bi3n thái!
M A! !’’ Hoắc Hy Hy sởn cà da gà, la hét rồi quay người chạy ra ngoài.
Nụ cười trên khóe miệng Hoắc Cánh Thâm tan biến dần, ánh mắt đen thẳm lạnh lùng.
Anh nhấc điện thoại ờ trên bàn lên.
Có một tin nhắn Hoắc phu nhân gửi đến: [ Tứ gia, bao giờ anh về?]
Vân Thanh vừa tỉnh giấc, sờ chiếc điện thoại ở đầu giường nhìn thấy một tin nhắn chưa đọc của Hoắc Cánh Thâm.
[ Tối nay về, tắm rửa sạch sẽ rồi chờ đấy.
]
Vân Thanh: “.
.
”
Người đàn ông chết tiệt này còn có thề cần chút mặt mũi không?
Đây là cùng Hoắc Hy Hy phong lưu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-to-tong-ngang-buong-cua-hoac-gia/1150677/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.