Chương 943
Thịnh Sóc Thành sửng sốt, ông ấy kinh ngạc: “Sao mẹ lại biết Giang Nguyệt…”
Trình Nghênh Xuân nước mắt lưng tròng, kêu lên: “Đứa nhỏ kia đang khóc! Con đi ngay đi!”
Cho dù chỉ thông qua điện thoại, bà cũng có thể nghe ra được tuy rằng ngoài miệng Giang Nguyệt báo tin vui nhưng rõ ràng là đang cố gắng nhịn nức nở, đang cầu xin bà giúp đỡ.
…
Vì một cuộc điện thoại ngắn ngủi đó, người của Thịnh Sóc thành nhanh chóng định vị được vị trí Giang Nguyệt, ông ấy lập tức thông báo cho Tiêu Kỳ Nhiên, nói rằng mình cũng sẽ nhanh chóng chạy tới, bảo anh nắm chắc tin tức tìm người.
Theo vị trí của tín hiệu, chiếc xe đến vùng ngoại ô xa xôi nhất và cũng là bãi rác lớn nhất của Hoa Thành.
Không khí tràn ngập mùi hôi thối của thức ăn thối rữa, ruồi và các loại côn trùng khác bay khắp nơi, rác và chất thải ở mọi chỗ, khiến người ta cảm thấy vô cùng ghê tởm.
Tiết An ngồi ở ghế phụ cũng không dám lên tiếng.
Khó có thể tưởng tượng bây giờ chị Giang Nguyệt bị nhốt ở nơi dơ bẩn và u ám như vậy, không biết sẽ bị đối xử như thế nào.
Tốc độ hành động của cảnh sát cũng rất nhanh, xung quanh đã vang lên tiếng chuông báo động dồn dập, hàng chục chiếc xe dần dần bao vây bãi rác.
Tiêu Kỳ Nhiên từ trên xe đi xuống, môi mỏng mím chặt, tựa hồ hoàn toàn không ngửi thấy mùi khó chịu trong không khí, trong ánh mắt chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tong-xin-tha-cho-toi/1583730/chuong-943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.