Túc Bảo hỏi: “Sao lại bám vào quỷ hồn mà không thôn phệ luôn quỷ hồn?”
Ăn luôn có phải ngày càng mập và lợi hại hơn không!
Kỷ Trường: “Đây chính là điểm gian xảo của nó. Nó không ngừng bồi dưỡng lệ quỷ rồi kêu lệ quỷ đi tìm người sống có bát tự giống lệ quỷ…”
Túc Bảo gật đầu: “Chính là đi tìm một đám quỷ làm thuê cho nó.”
Kỷ Trường: “…”
Con giải thích vậy cũng không sai.
Con ác quỷ này chẳng những xảo quyệt, còn rất lợi hại. Phiền phức nhất là, nó đã nhắm vào Túc Bảo.
Đúng là đồ bị thịt, đến tiểu diêm vương mà cũng dám nhắm vào.
Kỷ Trường lật cuốn sổ, nhìn dòng chữ màu đỏ mới xuất hiện trong lí lịch trích ngang của Túc Bảo, lòng hắn chùng xuống.
Cuốn sách trời này như không có chữ, nhưng Kỷ Trường nhìn ra được sinh tử của con người viết trong đó, còn có nhân quả kiếp trước kiếp này, tương lai quá khứ của mỗi người.
Từ giây phút một người được sinh ra, mọi thứ đã được định sẵn.
Nhìn cuốn sổ mỏng ghi chép vận mệnh của chúng sinh, dưới tên Túc Bảo xuất hiện một hàng chữ to màu đỏ.
Tâm ma, không thể dựa vào viện trợ từ bên ngoài.
Kỷ Trường mặt ủ mày chau, một cô bé 4 tuổi thì có thể tồn tại tâm ma gì?
Nhưng dòng chữ này có màu đỏ, ắt hẳn không phải chuyện theo lẽ thường.
Bất thường đã đành, còn không cho giúp đỡ cô bé con….
Đối phương là quỷ xảo quyệt đó nha!
Túc Bảo hỏi: “Sư phụ, sao quỷ xảo quyệt lại nhắm vào chúng ta?”
Ban
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tuc-bao-dang-gom/1489348/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.