[1]: Ý chỉ được nằm trên giường bệnh đẩy vào phòng mổ, khi đi ra sẽ khỏe mạnh tự đi được bằng hai chân.
Tô Tử Tích: “…”
Tô Tử Du: Hình như em ấy nói vậy không có gì bất ổn cả!
Mọi người đều thấy kỳ quái, lẩm bẩm lại lời Túc Bảo thêm lần nữa.
Túc Bảo buộc một vật nhỏ vào cổ tay Tô Tử Tích.
“Đây là bùa bình an em vẽ cho anh đó, đeo trên tay nha anh!” Cô bé con cẩn thận dặn dò.
Bùa bình an được gấp thành hình tam giác nhỏ và đặt trong một túi vải nhỏ màu vàng, cuối cùng dùng một sợi dây màu đỏ luồn qua lá bùa.
Sợi dây màu đỏ quấn quanh cổ tay Tô Tử Tích.
Lúc này Tô Tử Tích bỗng cảm thấy bình tĩnh hơn, không còn sợ hãi nữa.
Cậu nhìn Túc Bảo, vẫn im lặng.
Mãi cho đến khi được gây mê, cậu mới nói: “Được.”
Sau đó Tô Tử Tích chìm vào giấc ngủ.
**
Ở một nơi khác.
Ngay khi Tô Tử Tích được đẩy vào phòng phẫu thuật. Trong phòng bệnh đơn cuối hành lang, một bà cụ cầm một thanh kiếm gỗ nhỏ, miệng lẩm bẩm, tay cầm thanh kiếm vung vẩy lên xuống.
Một hình nhân nhỏ bé được đặt trước mặt bà cụ, trên người hình nhân này viết rõ ba chữ Tô Tử Tích và ngày sinh nhật của cậu bé.
Cháu trai nhỏ của bà cụ từ bé đã yếu ớt nhiều bệnh.
Bà cụ muốn chuyển tai họa và bệnh tật của cháu trai mình… cho Tô Tử Tích!
Để Tô Tử Tích bị bệnh và chịu đen đủi thay cháu trai bà cụ.
Làm vậy, cháu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tuc-bao-dang-gom/1490063/chuong-1058.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.