Ân Ly lấy tách trà,đưa cốc ra trước,ý mời cụ Cố uống trà,rồi mới uống.
"Cảm ơn cụ Cố đã quan tâm,nhưng tôi đúng là khá bận,đặc biệt còn phải mang vác thiếu tướng Cố nhà cụ nữa.
"
Cụ Cố khẽ kho sặc.
Đúng là ta không nhìn lầm người mà.
Tuyên Cố,cố lên.
Ân Ly thấy mọi chuyện cũng ổn thoả,phải về lo cho doanh trại mới được.
Dù gì thẻ bình an có chết cũng muốn yêu khu doanh trại và cô bé kia mà.
"Nếu không có chuyện gì,thì xin phép cụ!.
.
"
"Cháu có thể ở lại với Tuyên Cố được không?"
Ân Ly đang định đứng lên,lại bị cụ Cố hỏi vậy liền làm ngớ người.
Cụ Cố cũng nhận ra,liền phải làm mọi cách để cô ở lại.
"Ta đã cho người đến bên doanh trại,cháu cứ yên tâm ở lại.
"
Ân Ly thấy hơi run run với nụ cười của cụ Cố.
Ta,là bị bẫy rồi phải không?
Ông cụ này,thông minh hơn thẻ bình an nhiều.
Tự mặc niệm cho chính mình,Ân Ly đành ở lại.
Lên trên phòng Tuyên Cố,thấy Tuyên Cố vẫn chưa tỉnh dậy.
Có lẽ là hơi quá tay.
[Quá tay?Có mà tỷ cố tình thì có.
]
"Mi ngậm mồm lại đi.
"
[! ! ].
Tỷ bảo nó giả câm bao lần rồi?
Nó rất thắc mắc đấy.
Ân Ly nhìn căn phòng xung quanh,toàn màu trắng thế này.
Chủ nghĩa trong sáng?
Thôi,thôi.
Thẻ bình an làm gì mà chẳng sai.
Đến nửa đêm,Tuyên Cố mới nhíu mặt tỉnh dậy,thấy căn phòng từng quen thuộc kia,nhìn đồ vật xung quanh,rồi lại nhìn người con gái đang nằm bên cạnh mình kia.
Cô ấy đang ngủ rất say,dường như không biết anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-ty-ty-dung-luoi-bieng/1322605/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.