Ân Ly thấy vậy,nhất thời chửi thề mình.
Đúng là ham sắc quá mà không giải thích cho người ta tình hình.
Ân Ly liếc quanh liếc dọc,rồi mới thận trọng lên tiếng.
"Tôi được báo từ một chỗ,hôm nay có ám thủ đến tìm anh.
"
Tuyên Cố nghe vậy liền nhíu mày,sao mình lại không biết?
"Đây không phải lúc nói nhiều,phía bên cụ Cố nhà anh chỉ định tôi bằng được mang anh về.
"
Tuyên Cố liền dùng ánh mắt phòng bị nhìn cô.
Ân Ly lúc này thì mới để ý,cô cũng hơi quá đà.
Chắc cô làm sao được.
Một đại nữ như cô,đang ăn thịt với mấy thằng nhóc tít xa kia.
LIỀN BỊ CẨU HỆ THỐNG GỌI HỒN VỀ!!!!
Con mẹ nó!
Có cho cô nằm lên giường không!
Vội quá,mà cô có hơi quên mất.
Mình nằm đè lên cả thẻ bình an.
Ân Ly nhấc người cô ra,liền cảm nhận được cái gì đó vút tới,kéo tay Tuyên Cố ngã xuống đất.
Cửa kính dường như chả có đả động gì,nhưng yên lặng mới nghe được tiếng cái gì đó rất mảnh.
Là một cây kim nhỏ nhắn trúng giữa giường ,đúng phần cổ là bén nhọn.
Từ ngoài kia vào,mà còn chuẩn như vậy,mà nhẹ nhàng không tiếng động.
Tuyên Cố bị ngã, vừa nghiến răng đau chưa kêu thành tiếng,đã nhìn thấy con dao phi xuống,đúng chỗ mình nằm vừa nãy.
Anh mở to mắt, nhìn cô dưới thân mình.
Cô ấy,nói đúng?
Ân Ly chỉ nhìn về giường.
Muốn cô chết sao?
[Tỷ tỷ, tỷ không phải nên lo lắng cho thẻ bình an sao?].
"Ồ,thẻ bình an là của mi,mi còn không cứu,thì tất nhiên ta phải lo cho cái mạng của ta chứ!"
Ân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-ty-ty-dung-luoi-bieng/1322607/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.