Hứa Chỉ quá mệt rồi, miếng khô mực lại quá khó gặm.
May thay, ở cửa tiệm có một tủ lạnh, bên trong vẫn còn nước và nước giải khát.
Anh không sai khiến nổi Phó Noãn Ý.
Mà dù có sai khiến, tiểu zombie này chắc cũng không hiểu.
Hứa Chỉ nén đau, vịn vào kệ hàng đứng dậy, lê cái chân phải, từng bước đi đến trước tủ lạnh để lấy nước.
Phó Noãn Ý ngây ngốc nhìn toàn bộ quá trình.
Sao cũng được, chỉ cần canh chừng thức ăn của cô, không để bị những thứ xấu xí kia cướp mất là được.
Hứa Chỉ nghiến răng lấy được chai nước, quay về bên kệ hàng, vịn vào kệ rồi từ từ ngồi xuống.
Lớn đến từng này, anh chưa bao giờ đến những nơi như thế này.
Ngay cả khi mạt thế ập đến, anh vẫn luôn được bảo vệ rất tốt.
Đừng nói là giết zombie, ngay cả khu an toàn anh cũng chưa từng bước ra ngoài.
Thật ra anh biết thời thế đã thay đổi.
Nhưng Hứa Đức Hùng nói vì sự an toàn của anh, nên bảo anh cứ ở yên trong đó.
Ai mà biết được, một người ngay cả gà cũng chưa từng giết.
Một khi đã ra tay tàn nhẫn, lại trực tiếp giết liền tám người.
Nghĩ đến đây, một cảm giác buồn nôn lại cuộn lên trong lòng Hứa Chỉ.
Trước đó vì để sống sót, căn bản không có thời gian để suy nghĩ những chuyện này.
Sau đó lại càng hỗn loạn hơn.
Bây giờ tĩnh tâm lại, nghĩ đến cảm giác khi dao găm đâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-zombie-can-nua-la-bat-lich-su-day-nhe/2852757/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.