Lê Khí là người đầu tiên tận mắt chứng kiến sự việc.
Cô đi dạo một vòng trong căn cứ, vừa đi vừa quan sát gương mặt những người xung quanh.
Thật ra, một con zombie sống giữa đám đông nhân loại, ngửi đủ mùi trộn lẫn thế này… đúng là khó chịu vô cùng.
Cứ lần theo mùi, cô tìm đến tòa nhà lớn ở giữa căn cứ, thấy người ta bắt đầu bày sạp trao đổi vật tư.
Chính lúc ấy, Lê Khí nhìn thấy một gia đình ba người.
Cậu con trai đứng giữa bố mẹ, gương mặt có vài nét hơi giống Phó Noãn Ý.
Nhưng khác với nét mềm mại, dễ thương của Noãn Ý, thằng bé mặt nhỏ, sống mũi cao, nhưng đôi mắt tam giác sắc lẹm khiến ai nhìn cũng thấy khó ưa.
Tuổi tác thì lại không khớp.
Noãn Ý từng nói mình có một anh trai. Trong khi thằng nhóc này chỉ chừng mười ba, mười bốn tuổi, dáng người không cao, ánh mắt hoàn toàn thiếu đi sự trong sáng mà Noãn Ý có.
Thế nhưng, nhìn sang người phụ nữ và người đàn ông kia, Lê Khí lại có thể ghép từng nét đẹp nhất trên gương mặt họ để “lắp” thành gương mặt của Phó Noãn Ý.
Đôi mắt giống mẹ.
Hình dáng khuôn mặt cũng giống.
Sống mũi giống bố.
Còn bờ môi thì như được gen tự điều chỉnh, biến thành nụ cười cong cong quyến rũ.
Nói thật, với diện mạo của cặp đôi kia, sinh ra một cô con gái đẹp rực rỡ như Phó Noãn Ý, đúng là… đột biến gen.
Người phụ nữ có đôi mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-zombie-can-nua-la-bat-lich-su-day-nhe/2881744/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.