Trên thế giới này đã xuất hiện một đóa hồng mang tên Vi Kỳ, với sắc xanh độc nhất vô nhị. Sẽ không còn ai sẵn lòng bỏ qua mọi chi phí và công sức, thử nghiệm hàng trăm lần chỉ để tạo ra một màu sắc ghi dấu đêm hôm đó của riêng họ.
Trang Thiếu Châu biết Trần Vi Kỳ lưu luyến đêm hôm ấy. Anh biết sắc xanh này chính là màu của bầu trời đêm hôm đó.
Bởi khi Trần Vi Kỳ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, anh cũng dõi theo ánh mắt cô, vừa ngắm nhìn phong cảnh trong mắt cô, vừa lặng lẽ ngắm cô.
"Là để ghi nhớ sắc đêm hôm ấy, em có thích không?" Trang Thiếu Châu khẽ áp lòng bàn tay lên má Trần Vi Kỳ.
Đêm hôm ấy. Thực ra không cần nói, cả hai đều nhớ rất rõ.
Đôi mắt sáng trong như ánh trăng của Trần Vi Kỳ lặng lẽ nhìn anh, khi nghe anh nhắc đến đêm hôm ấy, trái tim cô bỗng chốc như ngừng đập. Một cảm giác mất trọng lượng xâm chiếm toàn thân, giống như khoảnh khắc máy bay rời khỏi mặt đất lao vút lên bầu trời.
Cô cố giữ vẻ bình tĩnh, ngón tay siết chặt lấy đóa hồng. Sắc xanh thẫm của hoa tôn lên nước da sáng lạnh của cô, những đường mạch máu mờ nhạt bên dưới làn da dường như đang chảy rất nhanh, bởi nhịp tim cô đang đập rất nhanh.
Trần Vi Kỳ chưa từng nói với ai rằng sắc xanh ấy chính là màu của đêm hôm đó. Ánh mắt của Trang Thiếu Châu vẫn ung dung, dịu dàng, mang theo ý cười khi nhìn cô.
Anh thật đáng ghét. Cô không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tin-hieu-bao-so-3-tieu-ham-tien/2699606/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.