Giữa trưa tan học, Mộc Tịch Vãn dùng bữa xong ở trường, rồi bắt tàu điện ngầm về đại viện.
Vừa về đến nhà cũ, chỉ thấy bà nội Mộc đang ngồi chờ. Mộc Tịch Vãn ngồi lại trò chuyện với bà một lúc, sau đó mới lên phòng mở livestream.
Sau khi xem bói liên tiếp ba quẻ, cô ngước nhìn đồng hồ. Cũng gần đến giờ cơm tối rồi. Mộc Tịch Vãn cất đồ, chuẩn bị xuống nhà.
Vừa bước xuống tầng, cô đã thấy Mộc lão gia tử chở Tiểu Hoa đi vào.
"Ông nội!" Mộc Tịch Vãn tươi cười rạng rỡ, bước nhanh về phía ông.
"Vãn Vãn của ông tan học rồi à? Đói bụng chưa, sắp có cơm rồi đây!" Mộc lão gia tử nhìn cháu gái, ánh mắt tràn đầy sự yêu thương, cưng chiều.
"Ông ơi, sau này cháu không cần đến trường nữa, chỉ cần mỗi tháng đến tham gia khảo hạch thôi ạ!"
Mộc Tịch Vãn kể lại chuyện cô đã xin nghỉ với thầy Khang. Mộc lão gia tử nghe xong, gương mặt đầy tự hào.
"Nha, Vãn Vãn của chúng ta lợi hại quá! Nhưng mà Vãn Vãn, con cũng không được để bản thân quá mệt mỏi, biết không?"
Mộc lão gia tử biết cháu gái mình là người có chủ kiến, nhưng ông không muốn cô phải vất vả. Với ông, Mộc Tịch Vãn hoàn toàn có thể sống một đời vô lo vô nghĩ, không phải chịu bất kỳ áp lực hay mệt mỏi nào.
Cảm nhận được sự quan tâm ấm áp từ ông, lòng Mộc Tịch Vãn dâng lên một dòng nước nóng. Cô tiến lại gần, vòng tay ôm lấy cánh tay ông, nhẹ nhàng đỡ ông ngồi xuống sofa, rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tin-sot-deo-thien-kim-gia-huyen-hoc-tro-ve-hao-mon/2913527/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.