Phòng ngủ của Phàm Dương.
Lâm Ninh ngồi im trên giường, cô hệt như đứa nhỏ bị mắng mà ngồi một chỗ, đôi mắt tròn xoe như chú cún con nhìn Phàm Dương ngồi trước màn hình máy tính.
Chuyện là...
Aaa!
Anh đang mắng con trai bé bỏng của cô kia kìa!
Nhưng mà nhưng mà...!Cô phản kháng không lại.
Thế là đứa nhỏ trong màn hình máy tính bị mắng, đâm ra bà mẹ nhỏ bất lực ngồi nhìn, ngồi một cục như cún bông hệt như đứa trẻ trong màn hình máy tính.
Mà không, nên nói là cô còn hèn hơn đứa trẻ trong màn hình a, Phàm Gia Hạo vẫn còn đang bướng bỉnh oa oa khóc, còn Lâm Ninh cô, thân là thiếu phu nhân lại im re rồi đây.
Cô không dám lên tiếng bênh vực con trai bé bỏng, mà không đúng, phải nói là không dám hé miệng xen vào.
Chỉ có thể ngồi một cục trên giường nhìn hai cha con họ xử lý nhau, chuyện này phải kể từ một năm trước.
Khi mà Gia Hạo được chừng hai mươi tháng tuổi, thằng bé bắt đầu biểu hiện sự khó chịu, thường xuyên cáu gắt vô cớ, thằng bé từ một đứa trẻ mũm mĩm đáng yêu thích cười trở nên vô cùng bướng bỉnh, đặc biệt không nghe lời.
Thằng bé phản ứng với mọi thứ đều rất dữ dội, thậm chí còn gào khóc khàn cổ chỉ để đòi một thứ gì đó mà thằng bé muốn, thằng bé sẽ dùng mọi cách thức hình thù khóc lóc ăn vạ để đạt được ý định của thằng bé.
Theo như Lâm Ninh tìm hiểu thì đây là hội chứng khủng hoảng tuổi lên hai ở trẻ em,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-anh-nhu-nang-am/2522538/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.