Tần Tranh: "Đây là cách cô cảm ơn tôi sao?"
Tạ Nhất Phi vẫn lặp lại câu nói: "Hôm nay muộn quá rồi, không tiện mời anh vào nhà ngồi, hôm khác tôi mời anh ăn cơm."
"Cô và Tần Nhất Minh ngay cả giọng điệu lừa người cũng giống nhau, đây là dùng xong tôi rồi, liền nghĩ đến chuyện qua cầu rút ván sao?"
Tạ Nhất Phi xem như đã hiểu ra, anh nào phải muốn uống nước, rõ ràng là mượn cớ đưa điện thoại đến để gây sự.
Hôm nay cô đã đủ mệt mỏi rồi, đối phó xong Tần Nhất Minh lại còn phải đối phó với sự vô lý của anh, thật sự coi cô không có cảm xúc sao?
"Nếu anh nói đến bữa cơm tối nay, tôi cảm thấy chúng ta nhiều nhất cũng chỉ là quan hệ hợp tác, đôi bên cùng có lợi, nói tôi qua cầu rút ván tôi không đồng ý, nếu anh đang nói đến chuyện đưa điện thoại cho tôi, tôi cảm ơn anh, vậy anh có thể đưa điện thoại cho tôi được không?"
Tần Tranh nhìn cô nói: "Vì sao cô đều đối xử với người khác tốt như vậy, đến tôi lại giống như biến thành một người khác?"
Tạ Nhất Phi ngẩn người, có chút chột dạ vì bị anh nói trúng tim đen, nhưng điều này hình như cũng không thể trách cô.
Tạ Nhất Phi: "Vậy có lẽ anh nên tự kiểm điểm lại bản thân mình đi."
Cô liếc nhìn chiếc điện thoại trên tay anh: "Điện thoại cũ này không đáng tiền, nếu anh thật sự muốn giữ lại thì cứ coi như tôi tặng anh. Bây giờ tôi muốn nghỉ ngơi rồi, tạm biệt."
Nói xong cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-bach-vi-kha-kha/815498/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.