Ôn Tửu quét mắt nhìn anh một cái, “Không được.”
Yến Luật cười cười: “Xem ra em biết em không thắng được anh. Cho nên không dám cược.”
“Được, cược thì cược. Nếu anh thua, về sau cũng đừng nhắc tới chuyện làm lành.”
“Được, một lời đã định.” Yến Luật chỉ vào một gốc mộc lan xa xa, nói: “Tới đó thì dừng.”
Ôn Tửu gật gật đầu.
Sở dĩ cô dám đánh cuộc với Yến Luật, không phải bị anh kích tướng, mà là nhớ tới ban đầu ở dinh thự Khuynh Thành, lúc hai người lần đầu tiên gặp mặt, Yến Luật cho cô một phần tư liệu cá nhân đơn giản, mục sở thích điền là thích lặn, bơi lội, trượt tuyết, câu cá, cũng không ghi cưỡi ngựa. Ôn Tửu rất tự tin với khả năng cưỡi ngựa của mình, thế này mới đồng ý đánh cuộc với anh.
Hai con ngựa đồng thời phóng vút đi, Ôn Tửu rất tự tin với khả năng cưỡi ngựa của mình, nắm chắc tới tám phần mười sẽ vượt qua Yến Luật. Nhưng rất nhanh, cô đã hối hận bản thân không nên xúc động tức thời, đánh cuộc ván này với anh.
Ngựa hai người hầu như là sóng vai mà chạy, chẳng phân biệt được trước sau, lúc lộ trình quá nửa, Yến Luật vượt qua Ôn Tửu. Trong lòng Ôn Tửu âm thầm lo lắng, mắt thấy cây mộc lan ngay tại trước mắt, Ôn Tửu ai u kêu một tiếng.
Yến Luật vội vàng quay đầu hỏi: “Em làm sao vậy?”
Hai con ngựa vốn chênh lệch không xa, Yến Luật chỉ thoáng dẫn đầu, thừa dịp anh lo lắng phân tâm, giảm bớt tốc độ này, nháy mắt Ôn Tửu đã vượt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-bat-yem-tra/1997971/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.