Vừa về đến cổng nhà Can,cậu đã thấy con Le đứng ở cổng cười tươi rói:
- Le chào P'Tin.
Tin lái xe vào sân nhà Can,cả hai bước xuống xe,con Le cười như được mùa:
-P'Tin vào nhà đi ạ.
Can phụng phịu:
-Aw,sao mày chỉ mời nó?tao mới là anh mày mà Le?
Le nhìn Can với ánh mắt 😒:
- P'Can không tự vào được à?P'Can có phải là khách đâu mà phải mời?
Tin lắc đầu:
- Mẹ đâu rồi Le?
Can ngơ ngác:
-Mẹ ai?ai là mẹ mày?ai cho mày gọi mẹ tao là mẹ?
Con Le liếc nhìn Can,cậu im bặt,Le giống em gái cậu ở chỗ nào chứ?y như con cọp cái ấy,cậu sợ nó còn hơn cọp ấy chứ...Le lại trưng bộ mặt như bắt được vàng ra nhìn Tin :
- Mẹ em ở trong bếp đấy ạ, p'Tin vào nhà đi,kệ p'Can.
Tin và Le đi vào nhà,Can theo vào sau còn lầm bầm mấy câu mới chịu.
Mẹ Can đang làm gì đó ở trong bếp,Tin xuống bếp chắp tay chào:
- Mẹ
Mẹ Can quay lại cười:
-Tin đến rồi à?con lên phòng chơi với Can,mẹ làm chút là xong.
Tin xắn tay áo:
- Mẹ có việc gì thì cứ đi đi ạ,để con nấu nốt cho ạ.
Mẹ Can khẽ mỉm cười:
- Can nó mà được như con thì tốt biết mấy,chín chắn,trưởng thành,đằng này tính tình cứ như trẻ con ấy.
Tin bất giác mỉm cười:
- Như vậy cũng đáng yêu mà.
Mẹ Can có hơi ngạc nhiên,nhưng chỉ là thoáng qua:
- Vậy Tin nấu giùm mẹ,mẹ đi xem con Le trang trí thế nào.
Tin: - Vâng,mẹ cứ đi đi ạ.
Can đứng nép ở cửa bếp,nhìn hai người kia mẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-co-yeu-mot-nguoi/1961499/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.