Can ôm Tin một lúc lâu mà vẫn chưa có ý định buông ra,có thể nói là tâm trạng của Tin lúc này tốt hơn bao giờ hết,ít ra hắn cũng biết được là cậu có thích hắn chỉ là ngốc đến nỗi không nhận ra:
- Cảm ơn cậu.
Một khoảng tĩnh lặng,đáng lẽ khi nghe hắn cảm ơn thì thông thường Can sẽ hỏi hắn " Sao lại cảm ơn tao?" hoặc " cảm ơn cái gì?" nhưng cậu lại im lặng...có chút không giống với tính cách thường ngày :
- Can?cậu có nghe tôi nói không?
Tin nắm lấy vai Can,cậu ngả vào người hắn...ngủ ngon lành =_= Tin thở dài,đặt Can nằm xuống giường, kéo chăn đắp cho cậu.Ngày mai mối quan hệ của hắn và cậu sẽ thay đổi...người yêu,đúng,là người yêu.
Ánh nắng rọi vào căn phòng...trên giường có hai người...một người ngủ ngon lành vẫn chưa tỉnh,một người mắt thâm quầng mệt mỏi dựa vào thành giường ngắm người còn lại ngủ...Tin khẽ vén mớ tóc mái của Can...đáng yêu....
-Ư...
Can vươn tay,cậu mở mắt,đập vào mắt cậu là khuôn mặt của Tin gần trong gang tấc!Cậu giật mình ngồi dậy đẩy hắn ra:
- Mẹ nó!mày định làm gì ?gần quá rồi đó!
Tin nhìn Can đỏ mặt khẽ nhếch miệng cười:
- Cậu đoán xem.
Can cảm thấy chắc chắn chẳng phải chuyện tốt lành gì,cậu trèo xuống giường hướng phòng tắm đi thẳng,điều cậu không ngờ đến là Tin cũng theo cậu bước vào phòng tắm:
- Mày sao lại đi theo tao?
Tin :
- Đánh răng,vệ sinh.Làm việc cần làm.
Can:
- Nhưng mày làm gì có bàn chải răng?khăn tắm...
Tin khẽ cười nhướn mày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-co-yeu-mot-nguoi/1961503/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.