Trong đêm tĩnh mịch, chỉ còn vang vọng tiếng tim đập hỗn loạn cùng hơi thở gấp gáp. Vầng trăng treo cao đã khuất sau những tầng mây, chỉ còn lại một vệt mờ nhạt trên bầu trời đêm. Lục Tiệp đã nghĩ rằng, anh làm theo yêu cầu của Hạ Giai Ngôn, rời xa cô để cô có thể thoát khỏi bóng ma quá khứ. Nhưng cuộc sống đâu phải lúc nào cũng như mình mong muốn. Hạ Giai Mặc đã kể với anh, những năm qua Giai Ngôn không hề nghĩ đến chuyện yêu đương. Dù không thiếu người theo đuổi nhưng cô luôn từ chối. Cô không nói gì, nhưng họ đều hiểu nỗi băn khoăn trong lòng cô là gì. Dù Giai Ngôn có thật sự buông bỏ được mối tình cũ hay không, thì việc đứa bé bị bỏ đi vẫn là nỗi đau cô không thể nào quên được. Đối với những người theo đuổi, cô buộc phải thẳng thắn về quá khứ của mình. Khi đang yêu, người đàn ông có thể không để tâm, nhưng ai có thể đảm bảo sau này anh ta sẽ không lật lại chuyện cũ? Ngoài việc phải chấm dứt sinh mệnh của một sinh linh vô tội, đây còn trở thành vết thương và khiếm khuyết trong cuộc đời cô. Dù Lục Tiệp có cho cô bao nhiêu thời gian và không gian đi nữa, cô cũng không thể nào quên được. Chỉ vài câu ngắn gọn từ Hạ Giai Mặc đã làm sáng tỏ những điều mà Lục Tiệp phí mất nhiều năm vẫn không thể hiểu được. Năm đó, Hạ Giai Ngôn mượn cớ chia tay để trốn tránh hiện thực, còn anh thì nuông chiều cho cô trốn tránh, đồng thời bản thân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-cu-khong-ru-cung-toi/2840154/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.