Kỳ phát tình và cơn bão Halola kia cùng lặng lẽ rời đi trong đêm đó.
Sáng hôm sau Văn Kha tỉnh rất sớm. Thực ra thì anh vẫn luôn là một người làm việc và nghỉ ngơi theo quy luật, nhưng đặc tính sinh lý của kỳ phát tình sẽ khiến tất cả chức năng thân thể của Omega tập trung vào phát tình và nghỉ ngơi, nên mấy ngày nay anh vẫn luôn gắng ngủ đến khi nào tự tỉnh mới thôi.
Tia nắng sớm mai đầu tiên rắc lên mặt Văn Kha, anh cúi đầu nhìn Hàn Giang Khuyết vẫn vùi mặt ở hõm vai mình ngủ say sưa, bỗng cảm thấy hơi hốt hoảng.
Khuôn mặt xinh đẹp của cậu thiếu niên lạnh lùng hồi trung học trùng khít với gương mặt anh tuấn dưới nắng mai của chàng Alpha trưởng thành trước mắt, giống như giấc mộng đẹp thuở thiếu thời rốt cuộc cũng thành hiện thực. Nó quá đỗi tươi đẹp, đến mức như thật như mơ.
Mấy hôm nay cuộc đời gập ghềnh của anh thay đổi rất nhanh.
Từ cuộc phẫu thuật bóc tách ký hiệu đến trùng phùng với Hàn Giang Khuyết, lại tới kỳ phát tình ngọt ngào, và rồi cả giây phút yên ả thanh bình dưới ánh mặt trời này...
Có một giây phút dường như cả đời đã lặng yên trôi qua trước mắt, Văn Kha bỗng có cảm giác muốn rơi lệ.
Văn Kha duỗi ngón tay ra nhẹ nhàng vuốt ve hàng lông mày sắc nét tựa như mũi kiếm của Hàn Giang Khuyết.
"Ưm..." Có lẽ bị anh sờ hơi ngứa nên Hàn Giang Khuyết khẽ hừ một tiếng chui ra khỏi lòng anh rồi quay người sang chỗ khác, vùi mặt vào gối.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-cuoi/2312536/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.