Lúc này, trong nhà họ Hứa vẫn sáng đèn.
Cha mẹ Hứa chưa ngủ.
Nhà họ Hứa chỉ có một cô con gái, nên bình thường quản lý khá nghiêm. Hôm nay vì là buổi họp lớp, họ mới miễn cưỡng đồng ý cho con gái về trễ, nhưng vừa nhìn đồng hồ đã gần hai giờ sáng, điện thoại gọi đi vô số cuộc đều không ai nghe máy. Càng đợi lâu, họ càng lo lắng.
Ngay khi nghe tiếng mở cửa, cha Hứa tức giận đứng dậy, định mắng cho một trận. Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng thảm hại của con gái – mắt đỏ hoe, nước mắt vẫn chưa khô, quần áo xộc xệch – cơn giận trong lòng ông lập tức nguội đi, thay vào đó là lo lắng.
"Mân Mân, con sao vậy?"
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.
Hứa Mân run rẩy, giọng nói nghẹn ngào:
"Cha, mẹ... Con..."
Cô ta không biết phải bắt đầu từ đâu, chỉ có thể run run lấy điện thoại ra, giơ lên trước mặt hai người.
"Con thực sự không nhận được một cuộc gọi nào cả! Cho đến khi bảo vệ đưa con lên lầu, điện thoại mới hiện ra một loạt tin nhắn. Cha mẹ, con rốt cuộc bị làm sao vậy? Con gặp phải chuyện gì thế này?"
Cha mẹ Hứa nhìn màn hình điện thoại, sắc mặt lập tức thay đổi.
Lúc nãy họ liên tục gọi con gái, nhưng đều nhận được thông báo "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được". Còn bây giờ, con gái lại nói rằng điện thoại hoàn toàn không nhận được cuộc gọi nào.
Chuyện này...
Họ nhìn nhau, trong lòng thoáng có chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/1905461/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.