Sở Tinh Lan tu luyện xong, sau đó đi dạo loanh quanh một lát, nhìn thấy bức tượng công vàng lòe loẹt này, không khỏi tò mò nhìn đi nhìn lại.
Mỗi lần nhìn bức tượng dung tục lạc loài này lại là một lần kinh hãi.
Không ngờ tu chân giới vẫn còn người có gu thẩm mỹ đặc biệt thế này, quê mùa nhưng lại rất diêm dúa.
"Con chim công lòe loẹt này là cha ta, đợi ta lên chức tông chủ, sớm muộn gì cũng dỡ cái thứ này đi." Minh Tích Nguyệt nghe thấy Sở Tinh Lan chê bai bèn chạy đến, xích y thiếu niên rất đồng tình với ý kiến của cậu, "Hại mắt, quá hại mắt."
Không ít khách khứa đến đây ngập ngừng nhìn thứ này, Minh Tích Nguyệt cảm thấy rất mất mặt, nhiều lần khuyên cha y dỡ xuống, nhưng đều bị từ chối, thậm chí còn muốn tạc tượng cho Minh Tích Nguyệt và nương của y cùng bày lên trên.
Để mọi người cùng chiêm ngưỡng vẻ đẹp của gia đình ba người bọn họ.
Cuối cùng bị mẫu tử hội đồng một trận mới chịu từ bỏ.
"Sao các ngươi lại một người họ Lữ một người họ Minh?"
Sở Tinh Lan chưa từng hỏi đến chuyện trong nhà của Minh Tích Nguyệt, cha mẹ y ly hôn rồi sao?
Minh Tích Nguyệt: "Tông chủ của Thiên Diễn Tông, Minh Triển Tiên là nương ta, ta thấy họ Minh nghe hay nên theo họ của nương, họ Minh nghe hay biết bao nhiêu."
Tông chủ Thiên Diễn Tông Minh Triển Tiên là một nữ tu vừa mạnh vừa đẹp, những người theo đuổi năm đó có thể xếp thành ba vòng quanh tu chân giới, các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-dich-bien-thanh-dao-lu-thieu-tong-chu-hop-hoan-tong-cuong-ep-bat-ve-nha/2871972/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.