Nhận được bức thư vỏn vẹn chỉ có mấy chữ này, Hoàng Minh cảm thấy đứng ngồi không yên. Mẹ kiếp, tên Lý Tịnh này tại sao không nói rõ ra là có chuyện gì kia chứ. Hắn nhớ lại trong nguyên tác, hai lần Na Tra nghịch ngợm nguy hiểm chỉ có lúc bắn Xuyên Vân Tiễn và rút gân của Ngao Bính. Xuyên Vân Tiễn thì đã bắn hắn rồi, vậy chẳng lẽ là chuyện của Ngao Bính, nếu vậy thì tính mạng của Na Tra đang cực kì nguy hiểm. Hắn tóm cổ áo của tên đưa tin, hét lớn, cả người hắn tỏa ra sát khí ngập trời.
_Nói mau, rốt cuộc Na Tra xảy ra chuyện gì?
_Xin Quốc Sư tha mạng… xin tha mạng cho ta… ta còn mẹ già con thơ ở nhà.
Nhận thấy tâm trạng của Hoàng Minh, tên đưa tin cảm thấy sợ hãi, hắn run run liên tục xin tha mạng.
_Tần ca ca, huynh bình tĩnh nghe vị đây nói một chút được không? Muội biết huynh lo lắng cho Na Tra, nhưng huynh cũng đừng nôn nóng như muốn giết người như vậy.
Thanh Thanh tiến lên giữ lấy cánh tay hắn, nhẹ nhàng khuyên bảo. Mặc dù nàng không biết Na Tra mà Hoàng Minh nói là ai, nhưng để cho một người luôn cười đùa hòa nhã như Tần ca ca kia tức giận, ắt hẳn là một người rất quan trọng với hắn.
Nhận thấy bản thân có vẻ hơi quá khích, Hoàng Minh điều khí trong người, dần dần hắn bình tĩnh lại. Hắn đưa tay xoa đầu Thanh Thanh, dịu dàng nói.
_Cảm ơn muội, lúc nãy ta thật hồ đồ quá.
_Không có gì a, nhưng ta không biết Na Tra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-duyen-dao/290864/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.