- Hôm nay ta nhận ngươi làm thuộc hạ, đừng bao giờ làm ta thất vọng.
- Tiểu thú tuân lệnh. À còn, tiểu thú tên tộc là Quân Khanh.
- Quân Khanh ... tên hay nhưng không hợp với thứ ẻo lả ngươi chút nào.
Tiểu hồ nào đó đôi mắt rực lửa, dậm chân liên tục nhưng chẳng dám làm gì, hắn nhịn.
Đêm hôm ấy là đêm trăng tròn, là lúc nhiệt độ xuống thấp nhất trong tháng, người bình thường chẳng thể nào sống sót qua nổi, nhưng nhờ Quân Khanh, họ đã an toàn.
Tỉnh dậy trong bộ lông ấm áp, nàng nhanh chóng chạy lại chỗ của hai bệnh nhân kia. May quá, đã hạ sốt, có lẽ ngày mai, họ có thể lên đường, hành trình này không nên trễ nãi quá lâu, sẽ lợi bất cập hại.
Hôm sau, khi mặt trời lên đỉnh, chiếu xuống dòng sông khiến cả không gian hiện lên một màu xanh biếc, long lanh huyền ảo, xa xa phía hạ nguồn, có bóng hình của hai nam nhân và một nữ tử, cưỡi trên lưng con hồ ly to lớn, phi nhanh về phía trước.
Ròng rã hai ngày trời, cuối cùng họ cũng tới được trấn Bích Xuân, cách Lai Trị 10 dặm. Đến nơi, Quân Khanh nhanh chóng hóa thân thành một con hồ ly nhỏ nhắn, ngồi trên vai thiên mị, nhìn nhân gian đầy hiếu kì. Bước vào một quán trọ ven đường, nàng và trưởng thị về vô cùng lo lắng, đề phòng khắp nơi, chỉ riêng tên hoàng đế nào đó thong dong tự tại, tự do bước đi như ngao du thiên hạ.
- Mệnh ông, một lần chưa đủ hay sao lại còn thoải mái vậy?
- Tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-kiep-mau-don/2474161/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.