Mãi sau này khi hai người thực sự thân thiết, Hứa Giai Ninh mới biết, Nam Phong ở lớp cấp hai cũ của cậu ấy, thành tích luôn đứng đầu lớp, cũng là đứng đầu khối. Sau khi vào trường Trung học Ninh Viễn, cậu lại thành người đứng thứ hai trong lớp, lần *****ên trong đời cảm nhận
được mùi vị bị người khác đè đầu là thế nào. Lại nhìn kỹ đối thủ cạnh tranh hơn mình những hai mươi điểm này, lại có vẻ ung dung đến vậy, trong giờ học còn có thời gian rảnh rỗi đọc tiểu thuyết…
Mà giờ phút này, Hứa Giai Ninh không biết những chuyện đó, chỉ cảm thấy thái độ của Nam Phong có chút khó hiểu.
“Đợi đến kỳ thi giữa kỳ, xem ai là người đứng đầu khối, cậu thấy thế nào?” Nam Phong gửi chiến thư đến cô.
Hứa Giai Ninh nhìn cậu ta một cái, chỉ buông ra hai chữ: “Nhàm chán.”
Không chỉ nhàm chán, mà còn rất ấu trĩ. Học sinh lớp 10 rồi mà còn muốn bày ra kiểu thi đấu này, ấu trĩ hết chỗ nói.
Nam Phong hừ một tiếng, không thèm để ý đến lời nhận xét của cô, cúi đầu mở sách, tự mình nói: “Coi như cậu đồng ý rồi nhé. Sau này học hành cho tử tế vào, có thời gian thì làm thêm nhiều đề, đọc mấy thứ sách linh tinh có ích gì.”
“Thế nào gọi là sách linh tinh?” Đến đây thì Hứa Giai Ninh lại có tinh thần, đặt sách xuống hỏi lại.
Nam Phong ậm ừ chưa kịp sắp xếp lời nói, Hứa Giai Ninh liếc cậu ta, bình tĩnh hỏi: “Nam Phong, không lẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-ky-bac-ha/2788343/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.