Tháng 12 ở Nam Thành, thực ra đã vào đông. Năm nay tuyết chưa rơi, nhưng nhiệt độ không khí thì đã giảm xuống đáng kể.
Tiệm hoa không có lò sưởi, Tiết Bỉnh Phương ngồi trong nhà còn đỡ, chứ Tiết Lãng Phong và Tần Uyển Nhược đứng ở cửa, trán thì rịn mồ hôi mà tay lại thấy lạnh buốt, sự đối lập này càng khiến họ khó chịu.
Cả đời Tiết Lãng Phong chưa từng làm công việc tay chân thế này, dễ dàng mất hết kiên nhẫn, bèn dừng tay, quay đầu nhìn ba mình: “Ba, mời người chuyên nghiệp đến làm không phải tiện hơn sao?”
“Cần gì phải tốn công như vậy?” Tiết Bỉnh Phương lắc đầu quầy quậy, “Trước tiên nghe ba, đổi cái tua vít khác trong thùng đồ nghề đi. Làm
việc thì chịu khó động não một chút, đừng có nóng vội hấp tấp, tay chân thì vụng về.”
Bị ba mình chê bai coi thường như vậy, Tiết Lãng Phong lại không dám hó hé nửa lời oán thán.
Bởi vì ba ông nói là sự thật, ông đúng là không làm nổi những việc này, chỉ đành nghe theo sự chỉ huy và dạy bảo của ông, học hỏi từng chút một.
Tần Uyển Nhược đứng bên cạnh đưa dụng cụ cho Tiết Lãng Phong, hai người loay hoay với mấy loại tua vít, cuối cùng cũng chọn được cái phù hợp, bắt đầu lại từ đầu, tháo từng con ốc ở bản lề nối giữa cánh cửa và khung cửa.
“Chậm một chút.” Thấy sắp tháo đến con ốc cuối cùng, Tiết Bỉnh Phương nhắc nhở Tiết Lãng Phong đang làm việc một cách khô khan, máy móc, rồi lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-ky-bac-ha/2788406/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.