Đám mây cách Quy Khư có hơn trăm dặm, cao thủ của hai tộc Thần, Ma đều đang hội tụ về phía nó.
Hai tộc hợp lực, cuối cùng người trong mây lâm vào thế bại trận. Hắc y nhân áo choàng xộc xệch, búi tóc tứ tung, Càn Khôn Pháp Tổ niệm thần chú, đám mây bị thiên hỏa thiêu đốt. Hắc bào nhân đặt mình ở chính giữa, giống như một quả cầu lửa. Y đang ra sức thoát thân, mặt nạ xương khô trên mặt rốt cuộc bị thiên hỏa làm tan chảy, lộ ra một gương mặt mà chư thiên thần ma đều vô cùng quen thuộc.
"Đông, Đông Khâu Xu......" Có người lẩm bẩm nói.
Triều Phong ngược lại không quá bất ngờ, nói: "Quả nhiên là ông ta."
Huyền Thương quân hỏi: "Ngươi đã sớm biết rồi à?"
Triều Phong thở dài, nói: "Từ lúc ba khối ngọc lục bảo (*) của ngươi còn lưu lạc ở nhân gian, tiểu di tử của ta đã có nhắc nhở, rằng người này không hề có ý tốt."
(*) Trong tiếng Hán Việt, ngọc lục bảo là tổ mẫu lục. Nếu dịch theo nghĩa đen thì là bà nội xanh. Trong cách nói của người Trung Quốc thì màu xanh có một nghĩa bóng là chỉ những người bị cắm sừng. Nên mình nghĩ Triều Phong gọi Hữu Cầm như vậy là cố ý trêu chọc hắn là bà cố tổ của những chiếc sừng:))
"Ngọc lục bảo!" Huyền Thương quân nhíu mày, hiển nhiên rất bất mãn với từ tượng hình này. Nhưng hắn cũng chợt nhớ ra, phải, trong trí nhớ của Thiếu Điển Lạt Mục cũng có khoản này. Chỉ là Đông Khâu Xu xưa nay đức cao vọng trọng, lại là ân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-lac-ngung-thanh-duong/916044/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.