“Đối với tinh linh thì tuổi tác không có ý nghĩa gì cả, không phải sao?” Phạm Âm nhướn mày với Szatler, “Ngươi lại nợ chúng ta một mạng biết không?”
“Hừ.” Szatler hừ lạnh một tiếng. Một lúc sau Stefans bay trở về, mọi người chuẩn bị xuất phát.
“Stefans, mọi người chỉ đợi mình ngươi.” Phạm Âm xách Stefans lên, đặt trên vai mình, “Ngươi có biết ngươi được chút xíu không, vậy mà đặt chỗ nào cũng chê nhỏ… Ngươi đi đâu ăn thứ gì, cả miệng toàn là máu.” Vừa nói Phạm Âm vừa cầm khăn tay lau cái miệng nhô ra của Stefans, cả khăn toàn là máu tươi.
“Rốt cuộc nó là yêu thú gì?” Szatler tò mò lại gần, “Nhìn bộ dạng rất hung ác.”
Tuy rằng yêu thú bình thường đều là động vật ăn thịt, nhưng chỉ hy vọng đừng là loài yêu thú gì đó chấp nhất với mấy loại như nhãn cầu, máu hay trái tim nha.
“Nó chỉ ăn một ít động vật nhỏ trong rừng.” Phạm Âm đặt Stefans qua vai khác, “Hôm qua ngươi cũng ăn một con thỏ mà.”
“Nhưng mà ngươi ăn hai…” Szatler nhỏ giọng nói.
Đội ngũ được tổ hợp tạm thời này lại tiếp tục tiến bước vào sâu trong rừng cây, rõ ràng đây là khu rừng có chút lịch sử, những chiếc lá mục dày đặc của nó rất mềm, tuy rằng lá cây của chúng nó nhìn hơi ít, chắc bởi vì đã qua mùa sinh trưởng của chúng nó rồi.
Đội ngũ vẫn là Szatler đi phía trước, Phạm Âm và Tinh Linh Vương như đi ngắm phong cảnh theo ở phía sau.
“Đường này thật khó đi.” Szatler oán trách nói, “Trên cành cây rõ ràng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-linh-kieu-bay-gio/1257502/quyen-2-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.